Thứ Tư, Tuần III TN, Năm lẻ
Bài đọc: Heb 10:11-18; Mk 4:1-20.
1/ Bài đọc I:11 Vị tư tế nào cũng phải đứng trong Đền Thờ lo việc phụng tự mỗi ngày và dâng đi dâng lại cũng ngần ấy thứ lễ tế; mà những lễ tế đó chẳng bao giờ xoá bỏ được tội lỗi.12 Còn Đức Ki-tô, sau khi dâng lễ tế duy nhất để đền tội cho nhân loại, Người đã lên ngự bên hữu Thiên Chúa đến muôn đời.13 Và từ khi đó, Người chờ đợi ngày các kẻ thù bị đặt làm bệ dưới chân.14 Quả thật, Người chỉ dâng hiến lễ một lần, mà vĩnh viễn làm cho những kẻ Người đã thánh hoá được nên hoàn hảo.15 Điều đó cả Thánh Thần cũng làm chứng cho chúng ta thấy. Quả thật, sau khi phán:16 Đây là giao ước Ta sẽ lập với chúng sau những ngày đó, thì Đức Chúa phán: Ta sẽ ghi vào tâm khảm chúng, sẽ khắc vào lòng trí chúng lề luật của Ta.17 Ta sẽ không còn nhớ đến lỗi lầm và việc gian ác của chúng nữa.18 Mà nơi nào đã có ơn tha tội, thì đâu cần lễ đền tội nữa.
2/ Phúc Âm: 1 Đức Giê-su lại bắt đầu giảng dạy ở ven Biển Hồ. Một đám người rất đông tụ họp chung quanh Người, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi dưới biển, còn toàn thể đám đông thì ở trên bờ.
2 Người dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều. Trong lúc giảng dạy, Người nói với họ:
3 “Các người nghe đây! Người gieo giống đi ra gieo giống.
4 Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất.
5 Có hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất; nó mọc ngay, vì đất không sâu;
6 nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô.
7 Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và không sinh hoa kết quả.
8 Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả: hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được một trăm.” 9 Rồi Người nói: “Ai có tai nghe thì nghe! “
10 Khi còn một mình Đức Giê-su, những người thân cận cùng với Nhóm Mười Hai mới hỏi Người về các dụ ngôn. 11 Người nói với các ông: “Phần anh em, mầu nhiệm Nước Thiên Chúa đã được ban cho anh em; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài, thì cái gì cũng phải dùng dụ ngôn,
12 để họ có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy, có lắng tai nghe cũng không hiểu, kẻo họ trở lại và được ơn tha thứ.” 13 Người còn nói với các ông: “Anh em không hiểu dụ ngôn này, thì làm sao hiểu được tất cả các dụ ngôn? 14 Người gieo giống đây là người gieo lời.
15 Những kẻ ở bên vệ đường, nơi lời đã gieo xuống, là những kẻ vừa nghe thì Xa-tan liền đến cất lời đã gieo nơi họ. 16 Còn những kẻ được gieo trên sỏi đá là những kẻ khi nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận, 17 nhưng họ không đâm rễ mà là những kẻ nông nổi nhất thời; sau đó, khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì lời, họ vấp ngã ngay.
18 Những kẻ khác là những kẻ được gieo vào bụi gai: đó là những kẻ đã nghe lời,
19 nhưng những nỗi lo lắng sự đời, bả vinh hoa phú quý cùng những đam mê khác xâm chiếm lòng họ, bóp nghẹt lời khiến lời không sinh hoa kết quả gì.
20 Còn những người khác nữa là những người được gieo vào đất tốt: đó là những người nghe lời và đón nhận, rồi sinh hoa kết quả, kẻ thì ba mươi, kẻ thì sáu mươi, kẻ thì một trăm.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lời Chúa có tiềm năng sinh lợi ích vô hạn cho con người.
Cha ông chúng ta thường nói “Điều kiện để thành công, phải có đủ 3 yếu tố: thiên thời, địa lợi, nhân hòa.” Hay, “phải có 4 đúng: đúng người, đúng vật, đúng nơi, đúng chỗ.” Thiếu một trong những điều kiện đòi hỏi là sẽ không thành công hay không đạt được kết quả mong muốn.
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh việc cộng tác làm việc giữa Thiên Chúa và con người. Trong Bài Đọc I, tác-giả Thư Do-Thái so sánh hiệu quả của lễ hy sinh của Cựu-Ước và Tân Ước, và của hai Giao Ước cũ và mới. Theo ông, Giao Ước mới và lễ hy sinh của Đức Kitô có hiệu quả hơn Giao Ước cũ và các lễ hy sinh của Cựu Ước. Trong Phúc Âm, Lời Chúa được ví như hạt giống, có tiềm năng để sinh lợi; nhưng có sinh lợi thực sự hay không tùy thuộc vào nơi mà hạt giống được gieo vào.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Nơi nào đã có ơn tha tội, thì đâu cần lễ đền tội nữa.
1.1/ Hiệu quả của hy lễ đền tội: Trong Cựu Ước, “Vị tư tế nào cũng phải đứng trong Đền Thờ lo việc phụng tự mỗi ngày và dâng đi dâng lại cũng ngần ấy thứ lễ tế; mà những lễ tế đó chẳng bao giờ xoá bỏ được tội lỗi.” Điều này có thể thấy qua việc dâng hai con chiên mỗi ngày: một con ban sáng và một con ban chiều. Đấy là chưa kể việc sát tế các súc vật trong Ngày Xá Tội mỗi năm bởi Thầy Thượng Tế. “Còn Đức Kitô, sau khi dâng lễ tế duy nhất để đền tội cho nhân loại, Người đã lên ngự bên hữu Thiên Chúa đến muôn đời. Và từ khi đó, Người chờ đợi ngày các kẻ thù bị đặt làm bệ dưới chân. Quả thật, Người chỉ dâng hiến lễ một lần, mà vĩnh viễn làm cho những kẻ Người đã thánh hoá được nên hoàn hảo.” Hy lễ của Chúa Giêsu không thể và cũng không cần lặp lại.
1.2/ Hiệu quả của Giao Ước cũ và mới: Giao Ước cũ được ghi khắc trong hai bia đá, đến từ bên ngòai con người; nhưng Giao Ước mới được Thiên Chúa phán qua Tiên-tri Jeremiah như sau: “Đây là giao ước Ta sẽ lập với chúng sau những ngày đó, thì Đức Chúa phán: Ta sẽ ghi vào tâm khảm chúng, sẽ khắc vào lòng trí chúng lề luật của Ta. Ta sẽ không còn nhớ đến lỗi lầm và việc gian ác của chúng nữa. Mà nơi nào đã có ơn tha tội, thì đâu cần lễ đền tội nữa.”
2/ Phúc Âm: Hiệu quả tùy thuộc ở các nơi mà Lời Chúa được gieo vào.
Dụ ngôn Chúa Giêsu nói tới hôm nay nhắm tới 2 điểm chính: (1) Hạt giống là Lời Chúa, tự nó có tiềm năng sinh lợi như hạt giống có tiềm năng sinh nhiều hạt khác; (2) Nơi gieo vào là lòng trí con người, Lời Chúa có sinh lợi hay không, và sinh lợi bao nhiêu, tùy thuộc vào lòng trí con người.
2.1/ Bốn nơi mà hạt giống Lời Chúa được gieo vào:
(1) Vệ đường: Chúa giảng: “Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất.” Chúa cắt nghĩa: “Những kẻ ở bên vệ đường, nơi lời đã gieo xuống, là những kẻ vừa nghe thì Satan liền đến cất lời đã gieo nơi họ.” Hạng người này là những người dửng dưng, họ coi Lời Chúa không quan trọng trong cuộc đời của họ.
(2) Sỏi đá: Chúa giảng: “Có hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất; nó mọc ngay, vì đất không sâu; nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô.” Chúa cắt nghĩa: “Những kẻ được gieo trên sỏi đá là những kẻ khi nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận, nhưng họ không đâm rễ mà là những kẻ nông nổi nhất thời; sau đó, khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì Lời, họ vấp ngã ngay.” Hạng người này không chịu suy xét để đào sâu và sống Lời Chúa, nên dễ dàng bỏ cuộc sau một thời gian ngắn.
(3) Bụi gai: Chúa giảng: “Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và không sinh hoa kết quả.” Chúa cắt nghĩa: “Những kẻ khác là những kẻ được gieo vào bụi gai: đó là những kẻ đã nghe Lời, nhưng những nỗi lo lắng sự đời, bả vinh hoa phú quý cùng những đam mê khác xâm chiếm lòng họ, bóp nghẹt lời khiến lời không sinh hoa kết quả gì.” Đây là những kẻ đã nghe Lời, nhưng không chịu mang ra sinh sống trong cuộc đời. Thay vào đó, họ chạy theo bả vinh hoa phú quí, hay theo tính đam mê xác thịt.
(4) Đất tốt: Chúa giảng: “Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả: hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được một trăm.” Chúa cắt nghĩa: “Còn những người khác nữa là những người được gieo vào đất tốt: đó là những người nghe Lời và đón nhận, rồi sinh hoa kết quả, kẻ thì ba mươi, kẻ thì sáu mươi, kẻ thì một trăm.” Đây là những kẻ nghe, hiểu thấu, và mang ra sống trong cuộc đời. Tùy thuộc vào cách ứng dụng, họ sinh lời được 30, 60, hay 100.
2.2/ Bí mật của Mầu Nhiệm Nước Trời: Khi còn một mình Đức Giê-su, những người thân cận cùng với Nhóm Mười Hai mới hỏi Người về các dụ ngôn. Người nói với các ông: “Phần anh em, mầu nhiệm Nước Thiên Chúa đã được ban cho anh em; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài, thì cái gì cũng phải dùng dụ ngôn, để họ có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy, có lắng tai nghe cũng không hiểu, kẻo họ trở lại và được ơn tha thứ.”
Thọat nghe những lời này, một người có thể hiểu Mầu Nhiệm Nước Trời chỉ ban cho một số người thuộc về Thiên Chúa; và sẽ dễ rơi vào chủ thuyết “tiền định:” người nào được Thiên Chúa tiền định cho được cứu rỗi, Ngài sẽ ban cho hiểu; và ngược lại. Hiểu biết như vậy là sai vì 2 lý do sau đây:
(1) Marcô trích dẫn Isa 6:10 của Bản Bảy Mươi, nhưng không hòan tòan cả câu: “Vì tim của dân này đã bị chai đá, tai của họ đã điếc, và mắt họ đã nhắm lại, kẻo mắt nó thấy, tai nó nghe và lòng nó hiểu, mà nó trở lại và được chữa lành.” Một điều khác biệt là Bản Bảy Mươi dùng thời thụ động cho động từ đầu tiên “đã bị chai đá,” và muốn hiểu như thế cho 2 động từ theo sau. Điều này muốn nói người chịu trách nhiệm cho những hậu quả này là dân chứ không phải Thiên Chúa. Bản dịch của MT dùng thời truyền lệnh: Chúa phán: “Hãy đi nói với dân này rằng: Cứ nghe cho rõ, nhưng đừng hiểu, cứ nhìn thật kỹ, nhưng đừng nhận ra. Hãy làm cho lòng dân này ra đần độn, cho tai nó điếc, cho mắt nó mù; kẻo mắt nó thấy, tai nó nghe và lòng nó hiểu, mà nó trở lại và được chữa lành.” Bản dịch này xem ra có vẻ qui trách nhiệm cho Thiên Chúa.
(2) Thực ra, nếu xét tòan bộ văn mạch và tất cả Kinh Thánh, đây chỉ là lối nói của người Do-Thái khi qui trách mọi việc xảy ra là trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Tuy nhiên, nếu xét theo kinh nghiệm cuộc đời rao giảng của Chúa Giêsu cũng như của Tiên-tri Isaiah, mặc dù cả hai đã cố gắng rao giảng, nhưng nếu con người không chịu mở lòng để đón nhận, mở tai để nghe, mở mắt để nhìn; làm sao họ có thể hiểu và thi hành những lời rao giảng? Và nếu không hiểu, làm sao có thể thi hành để sinh hoa kết quả? Đó chính là mục đích mà trình thuật nhắm tới hôm nay.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Lời Chúa có tiềm năng sinh lợi ích vô hạn cho con người.
– Lời Chúa có sinh ích hay không là hòan tòan tùy thuộc vào thái độ và khả năng lãnh nhận của con người.
– Chúng ta phải chuẩn bị tâm hồn để lắng nghe Lời Chúa, dành nhiều thời gian để học hỏi và suy niệm, đồng thời phải để Lời Chúa hướng dẫn mọi sự trong cuộc đời.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Wednesday of the 3 OT1
Readings: Heb 10:11-18; Mk 4:1-20.
1/ Reading I: NAB Hebrews 10:11 Every priest stands daily at his ministry, offering frequently those same sacrifices that can never take away sins. 12 But this one offered one sacrifice for sins, and took his seat forever at the right hand of God; 13 now he waits until his enemies are made his footstool. 14 For by one offering he has made perfect forever those who are being consecrated. 15 The holy Spirit also testifies to us, for after saying: 16 “This is the covenant I will establish with them after those days, says the Lord: ‘I will put my laws in their hearts, and I will write them upon their minds,'” 17 he also says: “Their sins and their evildoing I will remember no more.” 18 Where there is forgiveness of these, there is no longer offering for sin.
2/ Gospel: NAB Mark 4:1 On another occasion he began to teach by the sea. A very large crowd gathered around him so that he got into a boat on the sea and sat down. And the whole crowd was beside the sea on land. 2 And he taught them at length in parables, and in the course of his instruction he said to them, 3 “Hear this! A sower went out to sow. 4 And as he sowed, some seed fell on the path, and the birds came and ate it up. 5 Other seed fell on rocky ground where it had little soil. It sprang up at once because the soil was not deep. 6 And when the sun rose, it was scorched and it withered for lack of roots. 7 Some seed fell among thorns, and the thorns grew up and choked it and it produced no grain. 8 And some seed fell on rich soil and produced fruit. It came up and grew and yielded thirty, sixty, and a hundredfold.” 9 He added, “Whoever has ears to hear ought to hear.” 10 And when he was alone, those present along with the Twelve questioned him about the parables. 11 He answered them, “The mystery of the kingdom of God has been granted to you. But to those outside everything comes in parables, 12 so that ‘they may look and see but not perceive, and hear and listen but not understand, in order that they may not be converted and be forgiven.'” 13 Jesus said to them, “Do you not understand this parable? Then how will you understand any of the parables? 14 The sower sows the word. 15 These are the ones on the path where the word is sown. As soon as they hear, Satan comes at once and takes away the word sown in them. 16 And these are the ones sown on rocky ground who, when they hear the word, receive it at once with joy. 17 But they have no root; they last only for a time. Then when tribulation or persecution comes because of the word, they quickly fall away. 18 Those sown among thorns are another sort. They are the people who hear the word, 19 but worldly anxiety, the lure of riches, and the craving for other things intrude and choke the word, and it bears no fruit. 20 But those sown on rich soil are the ones who hear the word and accept it and bear fruit thirty and sixty and a hundredfold.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Tien M. Dinh, O.P.
I. THEME: God’s word has potential to unlimitedly benefit for people.
Our forefathers believed that in order to be successful, one must have all three following elements: God’s will, the opportunity and people’s harmony will. Or there must be four correct elements: people, thing, place and time. Lacking one of these elements shall not guarantee the success or one shall not get his desired goal.
Today reading centralize on the co-operation between God and human being. In the first reading, the author of the Letter to the Hebrews compared the effectiveness of the old and the new sacrifice, and of the old and the new covenant. To him, the new covenant and Jesus’ sacrifice are more effective than the old covenant and the Old Testament’s sacrifices. In the Gospel, God’s word is compared to a seed. It has potential to benefit people, but how much it can benefit depending on the land which the seed is sowed into.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “Where there is forgiveness of these, there is no longer offering for sin.”
1.1/ The effect of sacrifices: In the Old Testament, “Every priest stands daily at his ministry, offering frequently those same sacrifices that can never take away sins.” This can be seen through daily offering of the two lambs in the temple, one in the morning and one in the evening. It was also implied in the sacrificing of the animals on the Day of Atonement by the high priest.
In contrast to this, Christ “offered one sacrifice for sins, and took his seat forever at the right hand of God; now he waits until his enemies are made his footstool. For by one offering he has made perfect forever those who are being consecrated.” Jesus’ sacrifice can’t and has no need to repeat.
1.2/ The effect of the covenant: The old covenant was inscribed in two stony tablets, outside of human heart; but the new covenant was described by the prophet Jeremiah as follows: “The days are coming, says the Lord, when I will make a new covenant with the house of Israel and the house of Judah. It will not be like the covenant I made with their fathers the day I took them by the hand to lead them forth from the land of Egypt; for they broke my covenant and I had to show myself their master, says the Lord. But this is the covenant which I will make with the house of Israel after those days, says the Lord. I will place my law within them, and write it upon their hearts; I will be their God, and they shall be my people. No longer will they have a need to teach their friends and kinsmen how to know the Lord. All, from least to greatest, shall know me, says the Lord, for I will forgive their evildoing and remember their sin no more” (Jer 31:31-34). The author concluded, “Where there is forgiveness of these, there is no longer offering for sin.”
2/ Gospel: The result depends on the place which the seed is felt into.
Today parable wanted to emphasize two main points: First, the seed is God’s word, it has potential to benefit people as all other seeds. Secondly, the place where the seed is sowed into is the human mind. Whether the seed can benefit or how many can it yield depending on people’s preparation.
2.1/ Four places where God’s word is sowed into:
(1) On the path: Jesus said: “Some seed fell on the path, and the birds came and ate it up.” He explained: “These are the ones on the path where the word is sown. As soon as they hear, Satan comes at once and takes away the word sown in them.” They are indifferent people; they regard God’s word as unimportant for their life.
(2) On rocky ground: Jesus said: “Other seed fell on rocky ground where it had little soil. It sprang up at once because the soil was not deep. And when the sun rose, it was scorched and it withered for lack of roots.” Jesus explained: “These are the ones sown on rocky ground who, when they hear the word, receive it at once with joy. But they have no root; they last only for a time. Then when tribulation or persecution comes because of the word, they quickly fall away.” These people don’t take time to deepen and to live God’s word, so it is easy for them to quit after a short time.
(3) Among throny bushes: Jesus said: “Some seed fell among thorns, and the thorns grew up and choked it and it produced no grain.” Jesus explained: “Those sown among thorns are another sort. They are the people who hear the word, but worldly anxiety, the lure of riches, and the craving for other things intrude and choke the word, and it bears no fruit.” Though they listened to God’s word, but don’t practice it. In addition to it, they chase after the attract of temporal glory or the pleasure of flesh.
(4) On fertile land: Jesus said: “And some seed fell on rich soil and produced fruit. It came up and grew and yielded thirty, sixty, and a hundredfold.” Jesus explained: “But those sown on rich soil are the ones who hear the word and accept it and bear fruit thirty and sixty and a hundredfold.” They are those who listened, understood and put it into practice. Depending on their preparation, they profit thirty, sixty or one hundredfold.
2.2/ The secret of the mystery of the Kingdom: When Jesus was alone, those present along with the Twelve questioned him about the parables. He answered them, “The mystery of the kingdom of God has been granted to you. But to those outside everything comes in parables, so that ‘they may look and see but not perceive, and hear and listen but not understand, in order that they may not be converted and be forgiven.'”
When first hearing of these words, one can conclude that the mystery of the kingdom of God is only given to those who belong to God, and easily believes in the Predestination theory which states that whoever is predestined to be saved, God shall help them to understand and the reverse is also true. Such an understanding is incorrect because of the two following reasons:
(1) Mark illustrated Isaiah 6:10 of the LXX, but not the whole sentence, which said, “You are to make the heart of this people sluggish, to dull their ears and close their eyes; else their eyes will see, their ears hear, their heart understand, and they will turn and be healed.” The LXX used the first verb at aorist passive, “their heart was become sluggish,” and wanted to understand as such for two next expression, “their ears were become dull and their eyes closed.” This means the ones who are responsible for these results are people, not God. The MT text used the verbs at command voice: God said, “Make the heart of this people fat, and their ears heavy, and shut their eyes; lest they see with their eyes, and hear with their ears, and understand with their hearts, and turn and be healed.” This MT version seems to have God as the responsible one.
(2) If we pay attention to the context of the whole Scripture, this is only the Jewish way to express because they believe that all that happen in the world is under God’s providence. However, if we study Jesus and Isaiah’s life of preaching, we can see that even both of them tried to preach for people, but if people don’t open their heart to receive, their ears to hear and their eyes to see, how can they understand and practice their teaching? And if they don’t understand, how can they bear fruits? This is the goal which today passage aimed at.
III. APPLICATION IN LIFE:
– God’s word can bring unlimited benefit for us.
– How much God’s word can benefit depends on our attitude and ability to receive.
– We must prepare our mind before we listen to God’s word. We also need to spend much time to learn and to meditate, especially to let God’s word guide all things that happen in our life.