Ngày 22 tháng 12 MV
Bài đọc: I Sam 1:24-28; Lk 1:46-56.
1/ Bài đọc I: 24 Sau khi cai sữa cho con, bà đưa nó lên với mình, mang theo một con bò mộng ba tuổi, hai thùng bột và một bầu da đầy rượu. Bà đưa con vào Nhà ĐỨC CHÚA tại Si-lô; đứa trẻ còn nhỏ lắm.
25 Họ sát tế con bò và đưa đứa trẻ đến với ông Ê-li.
26 Bà nói: “Thưa ngài, xin thứ lỗi, tôi xin lấy mạng sống ngài mà thề: tôi là người đàn bà đã đứng bên ngài, tại đây, để cầu nguyện với ĐỨC CHÚA.
27 Tôi đã cầu nguyện để được đứa trẻ này, và ĐỨC CHÚA đã ban cho tôi điều tôi đã xin Người.
28 Đến lượt tôi, tôi xin nhượng nó lại cho ĐỨC CHÚA. Mọi ngày đời nó, nó sẽ được nhượng cho ĐỨC CHÚA.” Và ở đó, họ thờ lạy ĐỨC CHÚA.
2/ Phúc Âm: 46 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói:
“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
47 thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
48 Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
49 Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả,
danh Người thật chí thánh chí tôn!
50 Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,
dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
52 Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
53 Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
54 Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
55 như đã hứa cùng cha ông chúng ta,
vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời.”
56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Nhận biết và cám ơn quà tặng của Thiên Chúa.
Nhận ra hồng ân Thiên Chúa ban cho đã khó, biết cám ơn Thiên Chúa còn khó hơn. Trong Phúc Âm, Chúa chữa lành 10 người phong cùi; nhưng chỉ có một người ngọai biết quay trở lại để cám ơn Thiên Chúa. Cám ơn Thiên Chúa đã khó, biết dâng lại những gì Thiên Chúa ban còn khó hơn gấp bội. Thế mà có những người mẹ không con, sau khi được Thiên Chúa ban cho một người con, lại dám can đảm hy sinh dâng lại người con duy nhất để làm việc cho Thiên Chúa. Các Bà tuy rất thương và muốn con ở với mình, nhưng lòng biết ơn Thiên Chúa mạnh hơn tính ích kỷ cá nhân. Các bà biết rõ: nếu Thiên Chúa không can thiệp, chẳng bao giờ các bà có được người con đó.
Các Bài đọc hôm nay tường thuật tâm tình biết ơn của hai người mẹ anh hùng này. Trong Bài đọc I, Bà Anna hiểu thấu nỗi ô nhục của người không có con: đối phương của Bà chọc tức Bà. Quá đau khổ, Bà cầu xin Thiên Chúa thương ban cho mình một mụn con, và sẽ dâng nó lại cho Thiên Chúa để phục vụ trong Đền Thờ. Khi được Thiên Chúa ban cho một con trai, Samuel, Bà đã giữ lời hứa, dâng con mình lại cho Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, Đức Trinh Nữ Maria biết rõ mình chỉ là một nữ tỳ tầm thường trước mặt Thiên Chúa; nhưng được Thiên Chúa cất nhắc lên thiên chức “Mẹ Đấng Cứu Thế” là do hòan tòan quyền năng và tình yêu của Thiên Chúa. Mẹ Maria cũng sẵn sàng dâng Chúa Giêsu lại cho Thiên Chúa, để Ngài hòan tất sứ vụ đã được Chúa Cha trao phó.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Bà Anna dâng lại đứa trẻ Thiên Chúa ban để nó phục vụ Thiên Chúa.
1.1/ Nỗi ô nhục của người vợ không con: Ông Elkanah có hai vợ: một bà tên là Anna, một bà tên là Peninnah. Bà Peninnah có con, còn bà Anna không có con. Đến ngày ông Elkanah dâng hy lễ, ông thường chia các phần cho bà Peninnah, vợ ông, và cho các con trai con gái bà ấy. Còn bà Anna, ông chia cho một phần ngon vì ông yêu bà, mặc dù Đức Chúa đã làm cho bà không sinh sản được. Bà kia, đối thủ của bà, cứ chọc tức để hạ nhục bà, vì Đức Chúa đã làm cho bà không sinh sản được. Ông Elkanah vẫn làm như thế năm này qua năm khác, mỗi lần ông lên Nhà của Đức Chúa tại Shiloh; còn bà kia cứ chọc tức bà Anna như thế. Mỗi lần xảy ra, Bà chỉ biết khóc và không chịu ăn.
1.2/ Bà Anna cầu nguyện và xin Thiên Chúa ban cho một đứa con: Tâm hồn cay đắng, bà cầu nguyện với Đức Chúa và khóc nức nở. Bà khấn hứa rằng: “Lạy Đức Chúa các đạo binh, nếu Ngài đoái nhìn nỗi khổ cực của nữ tỳ Ngài đây, nếu Ngài nhớ đến con và không quên nữ tỳ Ngài, nếu Ngài cho nữ tỳ Ngài một mụn con trai, thì con sẽ dâng nó cho Đức Chúa mọi ngày đời nó, và dao cạo sẽ không đụng tới đầu nó.” Tư-tế Eli khuyên: “Bà hãy về bình an. Xin Thiên Chúa của Israel ban cho bà điều bà đã xin Người!” Bà thưa: “Ước chi nữ tỳ của ngài đây được đẹp lòng ngài!” Rồi bà Anna ra về; bà dùng bữa và nét mặt bà không còn sầu khổ như trước nữa.
1.3/ Lời cầu xin của Bà Anna được Thiên Chúa nhận lời: Sau đó, ông Elkanah ăn ở với bà Anna, vợ mình, và Đức Chúa đã nhớ đến bà. Ngày qua tháng lại, bà Anna thụ thai, sinh con trai và đặt tên cho nó là Samuel, vì bà nói: “Tôi đã xin Đức Chúa được nó.” Năm sau, Elcanah lên Shiloh với cả gia đình, để dâng hy lễ thường niên cho Đức Chúa, và để giữ trọn lời khấn hứa của mình. Bà Anna không lên, và bà nói với chồng: “Đợi cho đến khi đứa trẻ cai sữa đã. Khi đó em sẽ đưa nó đi, nó sẽ ra mắt Đức Chúa và sẽ ở lại đó mãi mãi.” Ông Elkanah bảo bà: “Em nghĩ thế nào là phải thì cứ làm; cứ ở lại cho đến khi cai sữa cho nó. Chỉ xin Đức Chúa thực hiện lời Người.”
1.4/ Bà Anna dâng lại cho Thiên Chúa người con Ngài ban tặng: Sau khi cai sữa cho con, bà đưa nó lên với mình, mang theo một con bò mộng ba tuổi, hai thùng bột và một bầu da đầy rượu. Bà đưa con vào Nhà Đức Chúa tại Shiloh; đứa trẻ còn nhỏ lắm. Họ sát tế con bò và đưa đứa trẻ đến với ông Eli. Bà nói: “Thưa ngài, xin thứ lỗi, tôi xin lấy mạng sống ngài mà thề: tôi là người đàn bà đã đứng bên ngài, tại đây, để cầu nguyện với Đức Chúa. Tôi đã cầu nguyện để được đứa trẻ này, và Đức Chúa đã ban cho tôi điều tôi đã xin Người. Đến lượt tôi, tôi xin nhượng nó lại cho Đức Chúa. Mọi ngày đời nó, nó sẽ được nhượng cho Đức Chúa.” Và ở đó, họ thờ lạy Đức Chúa.
2/ Phúc Âm: Đức Mẹ Maria ngợi khen và tạ ơn Thiên Chúa.
2.1/ Thiên Chúa là nguồn mạch mọi ơn lành: Mẹ Maria biết rõ mình chỉ là một nữ tỳ hèn hạ trước mặt Thiên Chúa; hơn nữa, Mẹ cũng chỉ là một tạo vật thấp hèn được Thiên Chúa tạo dựng. Nhưng chỉ vì Thiên Chúa đã đóai thương nhìn đến, mà Mẹ được cất nhắc lên để làm Mẹ Đấng Cứu Thế. Hồng ân này không những làm cho mẹ được ơn cứu độ, mà còn ban rộng ra đến tất cả mọi người. Với tâm tình biết ơn Thiên Chúa, Mẹ vui mừng ca tụng Ngài: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn!”
2.2/ Thiên Chúa xót thương những ai kính sợ Ngài: Biết kính sợ Thiên Chúa không những là nguồn gốc mọi khôn ngoan, mà còn là điều kiện để được hưởng muôn ơn lành. Chỉ trong 3 câu ngắn ngủi, tác giả của Bài Magnificat đã nêu lên 3 điều cách mạng chính của Thiên Chúa:
(1) Cách mạng luân lý: Thiên Chúa chống kẻ kiêu căng và đề cao người khiêm nhường; trong khi người thế gian thường thích kiêu căng, cậy sức mình, và khinh thường Thiên Chúa.
(2) Cách mạng xã hội: Thiên Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những kẻ thấp hèn; trong khi người thế gian thường cậy quyền thế và đàn áp kẻ khó nghèo.
(3) Cách mạng kinh tế: Thiên Chúa cho kẻ đói nghèo được dư dật và đuổi người giầu về tay trắng; trong khi ở thế gian: người giầu lại giầu thêm, còn kẻ nghèo càng nghèo hơn.
2.3/ Thiên Chúa trung thành thực thi Lời Hứa: Tất cả những gì Thiên Chúa hứa, Ngài sẽ thực thi; không phải vì con người xứng đáng được hưởng, nhưng chỉ vì lòng thương xót của Ngài: “Chúa độ trì Israel, tôi tớ của Người, như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Abraham và cho con cháu đến muôn đời.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Thiên Chúa là Đấng giầu lòng xót thương: nếu chúng ta kiên trì biểu lộ niềm tin của chúng ta, Ngài sẽ ban cho chúng ta điều chúng ta xin.
– Chúng ta phải có lòng khiêm nhường và biết kính sợ Thiên Chúa. Chúng ta phải có lòng biết ơn về những quà tặng Thiên Chúa ban.
– Quà tặng Chúa ban là để phục vụ, chứ không ích kỷ giữ cho mình. Chúng ta phải biết dùng những quà tặng Thiên Chúa ban để phục vụ Ngài.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
December 22nd of Advent
Viết bởi Lan Hương
Reading 1 (1 Sam 1:24-28)
In those days,
Hannah brought Samuel with her,
along with a three-year-old bull,
an ephah of flour, and a skin of wine,
and presented him at the temple of the LORD in Shiloh.
After the boy’s father had sacrificed the young bull,
Hannah, his mother, approached Eli and said:
“Pardon, my lord!
As you live, my lord,
I am the woman who stood near you here, praying to the LORD.
I prayed for this child, and the LORD granted my request.
Now I, in turn, give him to the LORD;
as long as he lives, he shall be dedicated to the LORD.”
She left Samuel there.
Gospel (Lk 1:46-56)
Mary said:
“My soul proclaims the greatness of the Lord;
my spirit rejoices in God my savior.
for he has looked upon his lowly servant.
From this day all generations will call me blessed:
the Almighty has done great things for me,
and holy is his Name.
He has mercy on those who fear him
in every generation.
He has shown the strength of his arm,
and has scattered the proud in their conceit.
He has cast down the mighty from their thrones
and has lifted up the lowly.
He has filled the hungry with good things,
and the rich he has sent away empty.
He has come to the help of his servant Israel
for he remembered his promise of mercy,
the promise he made to our fathers,
to Abraham and his children for ever.”
Mary remained with Elizabeth about three months
and then returned to her home.
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh M. Tien, O.P.
I. THEME: Recognize God’s gift and give thanks to Him.
To recognize God’s gift is difficult, to thank Him for His gift is even more difficult. In the Gospel of Luke, Jesus healed ten lepers; but only one of them who is a Samarian returned to thank him. To give thank is more difficult, but to give back to God what He gave us is the most difficult of all. There were some barren mothers who had courage to give back to God their sons to do God’s will. Though they love their only son very much but their gratitude to God was stronger. They knew very well that if God didn’t interfere, they shall never have their son.
Today readings describe the gratitude of two courageous mothers. In the first reading, Hannah experienced the shame of a barren mother because her husband’s second wife scorned her. Out of frustration, Hannah asked God to give her a son and promised to give him back to the Lord, so that the child shall serve God in the temple all the days of his life. When God granted her a son, she kept her promise and offered her son to God. In the Gospel, the Blessed Virgin Mary knew she is only a humble maidservant; but God raised her to be the Mother of the Messiah. This honor is completely from God’s love and power. Mary was also ready to give Jesus back to God so that he could fulfill his mission, given by his Father.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Hannah gave her child back to God so that he could serve God.
1.1/ The shame of a barren woman: Elkanah had two wives, one called Hannah, the other Peninnah. Peninnah had children, but Hannah was barren. When Elkanah went up to temple to offer offerings, he used to divide offerings that he got back to Peninnah and her children; he also gave Hannah a special part because he loved her, though God made her barren. Peninnah, her opposition, scorned Hannah because of her barrenness. Elkanah did that every year when he went up to God’s house at Shiloh; and Peninnah continued to scorn her. When such thing happened, Hannah only wept and refused to eat though her husband consoled her.
1.2/ Hannah prayed God to give her a son: She was deeply distressed and prayed to the LORD, and wept bitterly. And she vowed a vow and said, “O LORD of hosts, if thou wilt indeed look on the affliction of thy maidservant, and remember me, and not forget thy maidservant, but wilt give to thy maidservant a son, then I will give him to the LORD all the days of his life, and no razor shall touch his head” (1 Sam 1:10-11). The high priest Eli advised her, “Go in peace, and the God of Israel grant your petition which you have made to him.” And Hannah said, “Let your maidservant find favor in your eyes.” Then Hannah went her way and ate, and her countenance was no longer sad.
1.3/ Hannah’s prayer was answered: After that, Elkanah had a sexual relation with Hannah, and God remembered her. Hannah conceived and gave birth to a son. She named him Samuel because she said: “I have asked him of the God.” Next year, Elkanah came up to Shiloh with his family to offer annual offerings to the Lord and to fulfill his vow to Him. Hannah didn’t accompany him and she said to him: “As soon as the child is weaned, I will bring him, that he may appear in the presence of the LORD, and abide there for ever.” Elkanah said to her, “Do what seems best to you, wait until you have weaned him; only, may the LORD establish his word.”
1.4/ Hannah offered her son back to the Lord: And when she had weaned him, she took him up with her, along with a three-year-old bull, an ephah of flour, and a skin of wine; and she brought him to the house of the LORD at Shiloh; and the child was young. Then they slew the bull, and they brought the child to Eli. And Hannah said, “Oh, my lord! As you live, my lord, I am the woman who was standing here in your presence, praying to the LORD. For this child I prayed; and the LORD has granted me my petition which I made to him. Therefore I have lent him to the LORD; as long as he lives, he is lent to the LORD.” And they worshiped the LORD there (1 Sam 1:24-28).
2/ Gospel: Mary praised and gave thanks to God.
2.1/ God is the source of all blessings: The Blessed Virgin Mary knew well she is only a maidservant of the Lord; moreover, she is also a lowly creature whom was created by Him. Because God loved and remembered, Mary was raised to become the Mother of the Messiah. This grace helped not only her to reach salvation but also all people. With immense gratitude to God, she joyfully praised Him: “My soul magnifies the Lord,and my spirit rejoices in God my Savior,for He has regarded the low estate of his handmaiden. For behold, henceforth all generations will call me blessed;for He who is mighty has done great things for me, and holy is His name.”
2.2/ God has mercy on those who revere Him: Fear of the Lord is not only the source of all wisdom, but also the condition to inherit all blessings. With three concise verses, the author of the Magnificat showed three God’s revolutions:
(1) A moral revolution: God opposes the proud and raises up the lowly; while worldly people take pride of themselves and ignore God.
(2) A social revolution: God puts down the mighty from their thrones, and exalts those of low degree; while worldly people rely on their power to oppress the poor.
(3) An economical revolution: God fills the hungry with good things, and the rich he has sent empty away; while in the world, the rich become richer and the poor become poorer.
2.3/ God faithfully keep His promises: All that God promised shall be fulfilled; not because human beings are worthy of His promises; but only because of His compassion: “He has helped His servant Israel, in remembrance of His mercy,as He spoke to our fathers, to Abraham and to his posterity for ever.”
III. APPLICATION IN LIFE:
– God is rich in mercy. If we faithfully expressed our faith, He shall grant what we asked for.
– We must be humble and revere God. We should be gratitude to Him because of all blessings He has done to us.
– God’s grace is given to serve and to build up Christ’s body, not to keep it for ourselves. We must use His gifts to serve Him and others.