Lời Chúa Mỗi Ngày : Chủ Nhật I Mùa Vọng, Năm B

Chủ Nhật I Mùa Vọng, Năm B
Bài đọc: Isa 63:16-17, 19, 64:2-7; I Cor 1:3-9; Mk 13:33-37

1/ Bài đọc I: 16 Quả chính Ngài là Cha chúng con! Chúng con không được ông Áp-ra-ham biết đến,
không được ông Ít-ra-en nhìn nhận, còn Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài mới là Cha,
là Đấng cứu chuộc chúng con: đó là danh Ngài từ muôn thuở.17 Lạy ĐỨC CHÚA, tại sao Ngài lại để chúng con lạc xa đường lối Ngài?
Tại sao Ngài làm cho lòng chúng con ra chai đá, chẳng còn biết kính sợ Ngài?
Vì tình thương đối với tôi tớ là các chi tộc thuộc gia nghiệp của Ngài, xin Ngài mau trở lại.19 Từ lâu rồi, chúng con là những kẻ không còn được Ngài cai trị, không còn được cầu khẩn danh Ngài. Phải chi Ngài xé trời mà ngự xuống, cho núi non rung chuyển trước Thánh Nhan2 khi thấy Ngài làm những điều kinh hồn táng đởm mà chúng con không ngờ:
Ngài ngự xuống: và núi non rung chuyển trước Thánh Nhan!3 Người ta chưa nghe nói đến bao giờ, tai chưa hề nghe, mắt chưa hề thấy có vị thần nào, ngoài Chúa ra, đã hành động như thế đối với ai tin cậy nơi mình.4 Ngài đón gặp kẻ sống đời công chính mà lấy làm vui và nhớ đến Ngài khi theo đường lối Ngài chỉ dạy. Kìa, Ngài phẫn nộ vì tội lỗi chúng con, nhưng khi mải đi theo các đường lối của Ngài,
chúng con sẽ được cứu thoát.5 Tất cả chúng con đã trở nên như người nhiễm uế, mọi việc lành của chúng con khác nào chiếc áo dơ. Tất cả chúng con héo tàn như lá úa, và tội ác chúng con đã phạm, tựa cơn gió, cuốn chúng con đi. 6 Không có ai cầu khẩn danh Chúa, cũng chẳng ai tỉnh dậy mà níu lấy Ngài, vì Ngài đã ngoảnh mặt không nhìn đến, và để cho tội ác chúng con phạm mặc sức hành hạ chúng con.7 Thế nhưng, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài là Cha chúng con; chúng con là đất sét, còn thợ gốm là Ngài, chính tay Ngài đã làm ra tất cả chúng con.

2/ Bài đọc II: 3 Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, và xin Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an. 4 Tôi hằng cảm tạ Thiên Chúa của tôi vì anh em, về ân huệ Người đã ban cho anh em nơi Đức Ki-tô Giê-su. 5 Quả vậy, trong Đức Ki-tô Giê-su, anh em đã trở nên phong phú về mọi phương diện, phong phú vì được nghe lời Chúa và hiểu biết mầu nhiệm của Người. 6 Thật thế, lời chứng về Đức Ki-tô đã ăn sâu vững chắc vào lòng trí anh em, 7 khiến anh em không thiếu một ân huệ nào, trong lúc mong đợi ngày Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, mặc khải vinh quang của Người.8 Chính Người sẽ làm cho anh em nên vững chắc đến cùng, nhờ thế không ai có thể trách cứ được anh em trong Ngày của Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô. 9 Thiên Chúa là Đấng trung thành, Người đã kêu gọi anh em đến hiệp thông với Con của Người là Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.
3/ Phúc Âm: 33 “Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức, vì anh em không biết khi nào thời ấy đến.34 Cũng như người kia trẩy phương xa, để nhà lại, trao quyền cho các đầy tớ của mình, chỉ định cho mỗi người một việc, và ra lệnh cho người giữ cửa phải canh thức.35 Vậy anh em phải canh thức, vì anh em không biết khi nào chủ nhà đến: Lúc chập tối hay nửa đêm, lúc gà gáy hay tảng sáng.36 Anh em phải canh thức, kẻo lỡ ra ông chủ đến bất thần, bắt gặp anh em đang ngủ.37 Điều Thầy nói với anh em đây, Thầy cũng nói với hết thảy mọi người là: phải canh thức! “
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hy vọng Chúa sẽ ghé mắt thương đến.

Mùa Vọng là Mùa của trông ngóng đợi chờ; nhưng đợi chờ gì đây? Đợi chờ Đức Kitô ư? Ngài đã đến trần gian hơn 2000 năm nay rồi! Thế tại sao năm nào chúng ta cũng cử hành Mùa Vọng? Lý do quan trọng nhất là Giáo Hội muốn chúng ta nhìn lại cuộc đời mỗi người xem Đức Kitô đã đến và làm chủ cuộc đời của chúng ta chưa. Để nhận ra điều này, một cuộc hồi tâm xét mình cần thiết để con người có thể trả lời câu hỏi này với Thiên Chúa.
Các Bài đọc của Chủ Nhật đầu tiên cung cấp cho chúng ta nhiều chất liệu để suy gẫm. Trong Bài đọc I, tiên tri Isaiah giúp chúng ta nhận ra sự hiện diện cần thiết của Thiên Chúa trong cuộc đời. Nếu Thiên Chúa không hiện diện trong đời sống, con người sẽ bị điều khiển bởi ma quỉ, và tội lỗi sẽ lan tràn. Trong Bài đọc II, Thánh Phaolô nhắc nhở các tín hữu về sự hiện diện cần thiết của Đức Kitô trong cuộc đời mỗi người. Khi con người có Ngài trong cuộc đời, con người sẽ không thiếu bất cứ điều gì khác; vì Ngài là nguồn mạch của mọi ân sủng và bình an, là sự khôn ngoan và sức mạnh của Thiên Chúa. Trong Phúc Âm Thánh Marcô, Chúa Giêsu cảnh cáo: Vì không ai biết được ngày giờ Con Người đến, nên tất cả phải luôn chuẩn bị sẵn sàng.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Sự cần thiết của Thiên Chúa trong cuộc đời
1.1/ Nhận ra tình trạng tội lỗi của mình: Sách TT Isaiah được viết vào một giai đọan lịch sử rất khó khăn của Do-Thái: quốc gia bị xóa sạch và dân chúng bị lưu đày các nơi. Thời gian lưu đày là lúc thuận tiện để họ nhìn lại quá khứ và tìm ra lý do tại sao dân tộc của họ bị đàn áp và lưu đày.
Điều trước tiên họ nhận ra là sự vắng mặt của Thiên Chúa: chẳng còn Đền Thờ để cầu nguyện, chẳng còn tư tế và tiên tri để nhắc nhở họ nghĩ tới Thiên Chúa. Họ kêu van lên Thiên Chúa: “Lạy Đức Chúa, Ngài mới là Cha, là Đấng cứu chuộc chúng con: đó là danh Ngài từ muôn thuở. Lạy Đức Chúa, tại sao Ngài lại để chúng con lạc xa đường lối Ngài? Tại sao Ngài làm cho lòng chúng con ra chai đá, chẳng còn biết kính sợ Ngài?”
1.2/ Sự cần thiết của Thiên Chúa trong cuộc đời: Dân lưu đày nhận ra sự quan trọng của Thiên Chúa trong cuộc đời, nên cầu xin với Ngài: “Vì tình thương đối với tôi tớ là các chi tộc thuộc gia nghiệp của Ngài, xin Ngài mau trở lại. Từ lâu rồi, chúng con là những kẻ không còn được Ngài cai trị, không còn được cầu khẩn danh Ngài. Phải chi Ngài xé trời mà ngự xuống, cho núi non rung chuyển trước Thánh Nhan. Chúa đã ngự xuống và các núi đồi rung chuyển trước tôn nhan Chúa. Đó là việc từ xưa đến nay chưa từng có ai nghe thấy; lạy Chúa, không mắt nào nhìn thấy một Chúa nào khác ngòai Chúa đã dành những hồng ân cho những ai trông đợi Chúa.” Sự kiện họ nhắc lại Thiên Chúa đã thân hành ngự xuống đây có lẽ là biến cố Núi Sinai, khi Thiên Chúa ban cho họ Thập Giới.
1.3/ Xin Chúa tha thứ tội lỗi: Dân cũng nhận ra tội lỗi của mình: “Này, Ngài phẫn nộ vì tội lỗi chúng con. Chúng con đã luôn ở trong tình trạng tội lỗi, làm sao sẽ được cứu rỗi. Tất cả chúng con đều đầy vết nhơ, mọi công nghiệp của chúng con khác nào chiếc áo dơ bẩn. Tất cả chúng con héo tàn như lá úa, và tội ác chúng con đã phạm, tựa cơn gió, cuốn chúng con đi.” Nhưng họ cậy trông vào lòng nhân từ của Thiên Chúa: “Lạy Đức Chúa, Ngài là Cha chúng con; chúng con là đất sét, còn thợ gốm là Ngài, chính tay Ngài đã làm ra tất cả chúng con.”

2/ Bài đọc II: Sự cần thiết của Đức Kitô trong cuộc đời
Lịch sử Cứu Độ được lật qua trang mới sau Thời Lưu Đày, Thiên Chúa đã cho Con của Ngài, Đức Kitô nhập thể để cứu độ trần gian. Nếu trong Cựu Ước, người Do-Thái không thể sống vắng bóng Thiên Chúa; thì trong Tân Ước, người Kitô hữu cũng không thể sống vắng bóng Đức Kitô, vì:
2.1/ Đức Kitô là nguồn mạch ân sủng và bình an: Thánh Phaolô cầu nguyện cho các tín hữu Côrintô: “Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, và xin Chúa Giêsu Kitô ban cho anh em ân sủng và bình an. Tôi hằng cảm tạ Thiên Chúa của tôi vì anh em, về ân huệ Người đã ban cho anh em nơi Đức Kitô Giêsu.” Qua Cuộc Thương Khó của Đức Kitô, Ngài đã đem lại bình an và rất nhiều ân sủng cho con người. Con người có bình an vì con người nhờ Đức Kitô mà được hòa giải với Thiên Chúa và với nhau. Đức Kitô cũng là nguồn mạch mọi ân sủng cho con người, nhất là qua các Bí-tích.
2.2/ Đức Kitô mặc khải cho con người sự khôn ngoan của Thiên Chúa: “Quả vậy, trong Đức Kitô Giêsu, anh em đã trở nên phong phú về mọi phương diện, phong phú vì được nghe Lời Chúa và hiểu biết mầu nhiệm của Người. Thật thế, lời chứng về Đức Kitô đã ăn sâu vững chắc vào lòng trí anh em, khiến anh em không thiếu một ân huệ nào, trong lúc mong đợi ngày Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, mặc khải vinh quang của Người.” Nếu không có Đức Kitô mặc khải, con người không thể hiểu rõ ràng Mầu Nhiệm Cứu Độ của Thiên Chúa và rất nhiều các Mầu Nhiệm khác trong đạo.
2.3/ Đức Kitô giúp con người trung thành đến cùng: “Chính Người sẽ làm cho anh em nên vững chắc đến cùng, nhờ thế không ai có thể trách cứ được anh em điều gì trong Ngày của Chúa chúng ta là Đức Giêsu Kitô. Thiên Chúa là Đấng trung thành, Người đã kêu gọi anh em đến hiệp thông với Con của Người là Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.” Nhờ hiểu biết rõ ràng về Kế Họach Cứu Độ qua Tin Mừng, và được nâng đỡ bằng các ân sủng của Đức Kitô, con người có thể vượt qua những gian khổ của cuộc đời để trung thành với Thiên Chúa. Ngòai ra, con người cũng biết chuẩn bị mọi hành trang cần thiết để ra trước Tòa Phán Xét của Thiên Chúa.

3/ Phúc Âm: Phải tỉnh thức trông chờ Chúa đến.
3.1/ Ngày giờ Chúa đến không ai biết: Trong câu 13:32, Chúa Giêsu nói rõ ràng: “Còn về ngày hay giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay người Con cũng không, chỉ có Chúa Cha biết mà thôi.” Vì không ai biết được ngày giờ, nên con người cần phải chuẩn bị luôn.

3.2/ Phải tỉnh thức, không được ngủ mê: “Anh em phải canh thức, kẻo lỡ ra ông chủ đến bất thần, bắt gặp anh em đang ngủ.” Chỉ trong 5 câu, chữ tỉnh thức được lặp đi lặp lại tới 4 lần; một câu không có chữ “tỉnh thức,” lại dùng chữ đối nghịch “ngủ mê”với trạng từ “không.” Vì thế, có thể quả quyết, Thánh Marcô đã chú trọng đến “sự tỉnh thức,” và lặp đi lặp lại tới 5 lần trong 5 câu.

3.3/ Làm sao để luôn chuẩn bị? Cách chuẩn bị hay nhất là luôn có trong mình tất cả những gì cần thiết để về với Thiên Chúa. Việc “Sắp Sẵn” mọi sự theo phương pháp của Hướng Đạo sẽ giúp chúng ta chuẩn bị. Các em HĐ học và thực tập tất cả những gì cần thiết cho việc sinh tồn: dấu đi đường, nút giây, nấu ăn, cứu thương … Về cách chuẩn bị tinh thần của các tín hữu, chúng ta cầ chú ý đến những sự sau đây:
(1) Giữ thân thể nhẹ nhàng, mau mắn: Cha ông ta khuyên: “Một tinh thần mau mắn trong một thân thể tráng kiện.” Chè chén say sưa làm thân thể nặng nề. Sự nặng nề của thân xác làm con người mê ngủ, lười biếng, và tinh thần ra bạc nhược. Các ngài nói không sai: “Ăn để sống, chứ không phải sống để ăn.” Vì thế, ăn ưống ngon quá chưa chắc đã giúp cho sức khỏe, mà còn làm hại con người. Ngòai ra, chịu khó tập thể dục, chơi thể thao sẽ giúp thân thể nhẹ nhàng, di chuyển dễ dàng, và có nghị lực để vươn lên.
(2) Không quá quan tâm đến cuộc sống vật chất: Khi bị cám dỗ về nhu cầu vật chất trong sa mạc, Chúa Giêsu đã thẳng thắn tuyên bố với ma quỉ và làm gương cho chúng ta: “Con người sống không chỉ bởi cơm bánh, nhưng còn bởi những Lời do miệng Thiên Chúa phán ra” (Mt 4:4). Đa số con người hiện đại đang đơn giản hóa đời sống con người chỉ còn chiều kích vật chất (cả chủ nghĩa tư bản cũng như cộng sản; các chủ thuyết hiện đại như materialism, individualism). Họ quên đi tất cả những chiều kích khác như: tinh thần, trí tuệ, tình cảm. Nếu đời sống con người chỉ còn chiều kích vật chất, con người không bằng con vật; vì con vật không phải làm vất vả như con người mà vẫn có ăn.
(3) Quan tâm nhiều đến đời sống tinh thần: Vì con người được dựng nên và tiền định để sống cuộc đời hạnh phúc với Thiên Chúa; nên con người phải dành nhiều thời giờ cho chiều kích tâm linh này. Con người sẽ phải chịu thiệt hại nặng nề, nếu con người lấy thời giờ để chuẩn bị đời sống tâm linh để dùng vào đời sống vật chất. Làm sao để thăng tiến đời sống tâm linh? Hai điều chính được Chúa Giêsu nhấn mạnh nhiều lần:
– Nghiền gẫm Lời Chúa: Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng dẫn lối con đi (Psa:). Không hiểu biết Lời Chúa, làm sao con người có thể sống theo đường lối của Chúa? Không biết sống theo đường lối Chúa, con người sẽ sống theo đường lối thế gian, và phải chịu mọi hậu quả của nó.
– Kết hiệp mật thiết với Đức Kitô qua đời sống cầu nguyện: Nếu lúc nào con người cũng để Đức Kitô làm chủ và hướng dẫn cuộc sống, thì Ngày Ngài đến cũng chẳng làm con người ngạc nhiên. Con người kết hiệp mật thiết với Đức Kitô qua việc tham dự Thánh Lễ, đọc Kinh Thần Vụ, năng lãnh nhận các Bí-Tích, và cầu nguyện nhiều lần trong ngày.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Câu hỏi quan trọng mỗi người phải tìm ra câu trả lời trong Mùa Vọng này: Cuộc đời chúng ta đang bị hướng dẫn bởi ai? Thiên Chúa hay những cám dỗ thế gian?
– Nếu Đức Kitô đang làm chủ cuộc sống, chúng ta sẽ không thiếu bất cứ điều gì: ân sủng, bình an, khôn ngoan, sức mạnh, và trung thành.
– Chúng ta biết chắc chắn một điều Ngày của Chúa sẽ đến, nhưng không biết ngày giờ nào; vì thế, chúng ta cần phải luôn chuẩn bị. Phải giữ cho thân thể nhẹ nhàng, dành thời giờ để trau dồi cuộc sống tâm linh, để Lời Chúa thấm nhập vào mọi khía cạnh của cuộc đời, và kết hợp mật thiết với Thiên Chúa trong đời sống cầu nguyện.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

First Sunday of AdventB
Viết bởi Lan Hương

Reading 1 (Isa 63:16b-17, 19b, 64:2-7)

You, LORD, are our father,
our redeemer you are named forever.
Why do you let us wander, O LORD, from your ways,
and harden our hearts so that we fear you not?
Return for the sake of your servants,
the tribes of your heritage.
Oh, that you would rend the heavens and come down,
with the mountains quaking before you,
while you wrought awesome deeds we could not hope for,
such as they had not heard of from of old.
No ear has ever heard, no eye ever seen, any God but you
doing such deeds for those who wait for him.
Would that you might meet us doing right,
that we were mindful of you in our ways!
Behold, you are angry, and we are sinful;
all of us have become like unclean people,
all our good deeds are like polluted rags;
we have all withered like leaves,
and our guilt carries us away like the wind.
There is none who calls upon your name,
who rouses himself to cling to you;
for you have hidden your face from us
and have delivered us up to our guilt.
Yet, O LORD, you are our father;
we are the clay and you the potter:
we are all the work of your hands.

Reading 2 (1 Cor 1:3-9)

Brothers and sisters:
Grace to you and peace from God our Father
and the Lord Jesus Christ.

I give thanks to my God always on your account
for the grace of God bestowed on you in Christ Jesus,
that in him you were enriched in every way,
with all discourse and all knowledge,
as the testimony to Christ was confirmed among you,
so that you are not lacking in any spiritual gift
as you wait for the revelation of our Lord Jesus Christ.
He will keep you firm to the end,
irreproachable on the day of our Lord Jesus Christ.
God is faithful,
and by him you were called to fellowship with his Son,
Jesus Christ our Lord.

Gospel (Mk 13:33-37)

Jesus said to his disciples:
“Be watchful! Be alert!
You do not know when the time will come.
It is like a man traveling abroad.
He leaves home and places his servants in charge,
each with his own work,
and orders the gatekeeper to be on the watch.
Watch, therefore;
you do not know when the Lord of the house is coming,
whether in the evening, or at midnight,
or at cockcrow, or in the morning.
May he not come suddenly and find you sleeping.
What I say to you, I say to all: ‘Watch!'”
________________________________________

I. THEME: We hope that God will look upon us.
Advent is the season of looking for and expecting; but what are we looking for? Looking for Christ? He was already come to the world 2021 years ago! Why does the Church keep celebrating Advent season every year? The most important reason is that she wants us to look deep into ourselves to see if Christ has come and controlled our life yet? To recognize this, an examination of our conscience is necessary so that we can sincerely answer this question to Him.
All the readings of the first Advent sunday provide us many things to meditate. In the first reading, the prophet Isaiah helped us to recognize the necessary presence of God in our life. If God isn’t present in our life, we will be controlled by devils and our sins will be multiplied. In the second reading, St. Paul reminded his faithful about the necessary presence of Christ in their life. When they had him in their life, they would not lack of anything, because he is the origin of all graces and peace, wisdom and strength of God the Father. In Mark’s Gospel, Jesus warned people since no one knows the time of the Son of Man’s second coming, all must be prepared and ready.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: The necessary presence of God in our life
1.1/ The recognition of one’s sinful life: The Book of the prophet Isaiah was written in a very difficult period of the Jewish history, their nation was wiped out and people were on exile everywhere. The exile was the necessary time for them to look back to the past and to identify the reason why they were surpressed and exiled.
The first thing they realized was God’s absence in their life, they had no place to worship, no priests nor prophets to remind them of God. They cried out to God: “Thou, O LORD, art our Father, our Redeemer from of old is thy name. O LORD, why dost thou make us err from thy ways and harden our heart, so that we fear thee not?”
1.2/ The necessary of God’s presence in life: The exiles recognized the importance of God in their life so they prayed to Him: “Return for the sake of thy servants, the tribes of thy heritage. We have become like those over whom thou hast never ruled, like those who are not called by thy name. O that thou wouldst rend the heavens and come down, that the mountains might quake at thy presence — as when fire kindles brushwood and the fire causes water to boil — to make thy name known to thy adversaries, and that the nations might tremble at thy presence! When thou didst terrible things which we looked not for, thou camest down, the mountains quaked at thy presence. From of old no one has heard or perceived by the ear, no eye has seen a God besides thee, who works for those who wait for him. Thou meetest him that joyfully works righteousness, those that remember thee in thy ways.” The event that Isaiah reminded people in this passage was the Sinai event when God descended and gave to them the Ten Commandments through Moses.
1.3/ The petition for God’s forgiveness: When people recognized their sinful condition, they asked for forgiveness: “Behold, thou wast angry, and we sinned; in our sins we have been a long time, and shall we be saved? We have all become like one who is unclean, and all our righteous deeds are like a polluted garment. We all fade like a leaf, and our iniquities, like the wind, take us away. There is no one that calls upon thy name, that bestirs himself to take hold of thee; for thou hast hid thy face from us, and hast delivered us into the hand of our iniquities.” When people repented for their sins and asked for forgiveness, God, out of His compassion, will forgive them and bring them back to their nation.
2/ Reading II: The necessary of Christ’s presence in our life
The history of salvation was turned to the new page after the exile. God sent His Begotten Son, Jesus Christ to incarnate in order to save the sinful world. If in the Old Testament, people can’t live without God’s presence, then in the New Testament, people can’t live without Christ’s presence due to the three following reasons:
2.1/ Christ is the origin of grace and peace: St. Paul prayed for the Corinthian faithful: “Grace to you and peace from God our Father and the Lord Jesus Christ. I give thanks to God always for you because of the grace of God which was given you in Christ Jesus.” Through Christ’s Passion and Death, he brought peace and many graces for human beings. People have peace because through Christ, people are reconciled with God and others. Christ is also the origin of grace for men, especially through the seven sacraments.
2.2/ Christ has revealed God’s wisdom to his people: “that in every way you were enriched in him with all speech and all knowledge — even as the testimony to Christ was confirmed among you — so that you are not lacking in any spiritual gift, as you wait for the revealing of our Lord Jesus Christ.” If Christ didn’t reveal, people couldn’t understand God’s mystery of Incarnation and many other mysteries in the Church.
2.3/ Christ helps people to be loyal to the end: “He who will sustain you to the end, guiltless in the day of our Lord Jesus Christ. God is faithful, by whom you were called into the fellowship of his Son, Jesus Christ our Lord.” By clearly understanding of God’s plan of salvation through the Gospel and were supported by Christ’s grace, people can overcome all sufferings and difficulties in life to be loyal to God. Beside, people also know how to prepare all necessary things to present themselves before God’s judgment court.
3/ Gospel: Must be alert to look for Christ’s second coming.
3.1/ No one knows the time of his coming: In Mk 13:32, Jesus clearly declared that: “But of that day or that hour no one knows, not even the angels in heaven, nor the Son, but only the Father.” Since no one knows the time, all must always be prepared.
3.2/ Be sober and alert: “Watch therefore — for you do not know when the master of the house will come, in the evening, or at midnight, or at cockcrow, or in the morning — lest he come suddenly and find you asleep.” Today passage has 5 sentences, the word “watch” was repeated 4 times. The only verse who didn’t have the word “watch” is verse 36; but Mark used the opposite word “asleep” with adverb “no.” Therefore, we can firmly say that Mark paid a special attention to the “watchfulness” by repeated them five times in five sentences.
3.3/ How one always be prepared? The best preparation is to always have in ourselves what are necessary to come to God. “Be prepared” is the motto of all scouts. A review of scouting method to help scouts to prepare will help us how to do it. All scouts are requires to learn all things which are necessary for surviving, such as: road signs, knots, cooking, first aids, swimming, morse codes… They must learn all these to prepare for the future moments when they will need them. To prepare for our coming to God, the faithful need to pay attention to the followings:
(1) Keep our body swift and fitting: Our ancestors advised us to have, “a swift mind in a healthy body.” Gluttony and inebriety make our body heavy. A heavy body leads us to sleepy, lazy, and feeble-minded. They also advised us, “eating in order to live, not living in order to eat.” Therefore, delicious food is not guaranteed a better health, sometimes it can destroy one’s life. In addition, we should often exercise or play some sports. These exercises will help our body light, quick to move, and have power to rise up.
(2) Not too concerned with material life: When Jesus was tempted by the devil in the desert, he forcefully declared to the devil and set an exemplar for us to follow: “Man shall not live by bread alone, but by every word that proceeds from the mouth of God” (Mt 4:4). Many modern people are simplifying human life to the material dimension (both communism and capitalism, materialism, individualism). They forget about all other dimensions of a human being, such as: spiritual, intellectual, psychological. If a human life is simplified to one material dimension, what is the difference between a man and an animal? If there is no difference, a man is more miserable than an animal, because an animal isn’t worked hard as man and it still has food to eat.
(3) Must pay a special attention to our spiritual life: Since human beings are predestined to live an eternal and happy life with God, they must spend more time for their spiritual dimension. People must pay a dearly price if they spend their time for their spiritual life for their material life. How can people advance in their spiritual life? Jesus emphasized two main things many times:
– Meditate God’s words day and light: The author of the Psalm declared: “Thy word is a lamp to my feet and a light to my path” (Psa 119:105). If people don’t know God’s words, how can they live according to God’s way? When they don’t know God’s way, they will live according to their way or the worldly way, and must endure the corresponding results.
– Closely unite with Christ through a prayer life: If a man always let Christ to lead and to guide his life, he won’t concern or surprised about the day of his coming. People unite with Christ by attending Mass, receiving grace through sacraments, meditating the Rosary, and constantly praying.

III. APPLICATION IN LIFE:
– The most important answer that we must find out in this Advent is the answer for the question: “Who is leading our life, God or devils or worldly temptations?”
– If Christ is controlling our life, we won’t lack of anything: grace, peace, wisdom, strength and loyalty.
– We know with certainty that Christ’s second coming will come, but we don’t know the time; therefore, we must always be ready. We should keep our body swift and fitting, spend more time for our spiritual life, let God’s words permeate our whole life, and unite with Him in our prayer life.