Thứ Hai Tuần 27 TN2, Năm Chẵn.
Bài đọc: Gal 1:6-12; Lk 10:25-37.
1/ Bài đọc I: Tôi lấy làm ngạc nhiên, khi thấy anh em trở mặt mau lẹ như thế với Đấng đã kêu gọi anh em nhờ ân sủng của Đức Ki-tô, để theo một Tin Mừng khác. Không có Tin Mừng nào khác đâu, mà chỉ có một vài kẻ phá rối anh em, và muốn làm xáo trộn Tin Mừng của Đức Ki-tô đó thôi. Nhưng nếu có ai, kể cả chúng tôi, hoặc một thiên thần nào từ trời xuống, loan báo cho anh em Tin Mừng khác với Tin Mừng chúng tôi đã loan báo cho anh em, thì xin Thiên Chúa loại trừ kẻ ấy đi! Như tôi đã nói, và nay tôi xin nói lại: nếu có ai loan báo cho anh em một Tin Mừng khác với Tin Mừng anh em đã lãnh nhận, thì xin Thiên Chúa loại trừ kẻ ấy đi! Vậy, giờ đây tôi tìm cách lấy lòng người đời, hay lấy lòng Thiên Chúa? Phải chăng tôi tìm cách làm đẹp lòng người đời? Nếu tôi còn muốn làm đẹp lòng người đời, thì tôi không phải là tôi tớ của Đức Ki-tô. Thật vậy, thưa anh em, tôi xin nói cho anh em biết: Tin Mừng tôi loan báo không phải là do loài người. Vì không có ai trong loài người đã truyền lại hay dạy cho tôi Tin Mừng ấy, nhưng là chính Đức Giê-su Ki-tô đã mặc khải.
2/ Phúc Âm: Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?” Người đáp: “Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào? ” Ông ấy thưa: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình.” Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống.” Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng: “Nhưng ai là người thân cận của tôi?” Đức Giê-su đáp: “Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi. Nhưng một người Sa-ma-ri-a kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương. Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: “Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.”Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp? ” Người thông luật trả lời: “Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy.” Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tin Mừng đích thực
Con người thường hay lầm lẫn giữa cái đích thực với cái giả mạo và ngược lại. Để khỏi bị lầm lẫn, con người cần phải học hỏi và nhiều khi phải trả giá đắt qua kinh nghiệm mới có thể phân biệt giữa thực và giả. Trong Bài đọc I, cộng đòan tín hữu ở Galat lầm lẫn vì họ tin có nhiều Tin Mừng khác nhau; thánh Phaolô chỉ cho họ thấy đâu là Tin Mừng đích thực. Trong Phúc Âm, thầy thông luật tuy có biết phải làm gì để được sự sống đời đời nhưng không biết ai là người thân cận để giúp họ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Chỉ có một Tin Mừng đích thực.
Điểm căn bản trong Thư gởi tín hữu Galat là Thiên Chúa trao ban ân sủng cách nhưng không cho con người. Thánh Phaolô xác tín rằng con người không thể làm bất cứ việc gì để xứng đáng được hưởng tình yêu Thiên Chúa. Chỉ có một điều con người có thể làm là đặt mình hoàn toàn dưới lòng thương xót Chúa qua sự biểu tỏ của niềm tin. Điều quan trọng không phải ở chỗ con người đã làm gì nhưng ở chỗ Thiên Chúa đã làm cho con người.
1.1/ Chỉ có một Tin Mừng đích thực được mặc khải qua Đức Kitô. Sau khi thánh Phaolô đã rao giảng Tin Mừng và thành lập cộng đòan Galat, có những người đến sau ngài đã rao truyền một thứ Tin Mừng theo kiểu của Do-Thái. Họ rao truyền: Nếu con người muốn làm đẹp lòng Thiên Chúa, con người phải chịu cắt bì và giữ tất cả các luật lệ như người Do-Thái. Theo họ, con người có thể kiếm điểm với Thiên Chúa qua việc giữ cẩn thận các luật lệ. Thánh Phaolô sững sờ khi thấy niềm tin như thế nơi cộng đòan của ngài. Ngài viết cho họ: “Tôi lấy làm ngạc nhiên, khi thấy anh em trở mặt mau lẹ như thế với Đấng đã kêu gọi anh em nhờ ân sủng của Đức Kitô, để theo một Tin Mừng khác. Không có Tin Mừng nào khác đâu, mà chỉ có một vài kẻ phá rối anh em, và muốn làm xáo trộn Tin Mừng của Đức Kitô đó thôi.”
1.2/ Sự kiêu ngạo và ghen tị làm con người phát minh ra một Tin Mừng khác: Những đối thủ của thánh Phaolô tố cáo: sở dĩ ngài đã loan báo một Tin Mừng không cần giữ luật là để làm đẹp lòng các tín hữu vì họ không thích bị ràng buộc bởi luật lệ. Ngài phản đối : Nếu việc giữ luật đủ để con người được hưởng ơn cứu độ thì việc giáng trần và chịu chết của Chúa Kitô là điều không cần thiết; và Tin Mừng ngài rao giảng không có lý do để tồn tại. Nhưng Đức Kitô thực sự đã chết cho con người; điều này chứng minh Lề Luật không đủ để mang lại ơn cứu độ. Thánh Phaolô cũng phản đối lời tố cáo ngài muốn làm đẹp lòng các tín hữu: “Vậy, giờ đây tôi tìm cách lấy lòng người đời, hay lấy lòng Thiên Chúa? Phải chăng tôi tìm cách làm đẹp lòng người đời? Nếu tôi còn muốn làm đẹp lòng người đời, thì tôi không phải là tôi tớ của Đức Kitô.” Ngài đã mang những vết thương của Chúa Kitô trên thân thể như người nô lệ mang tên của chủ; và ngài chỉ trung thành và làm đẹp lòng Đức Kitô mà thôi.
1.3/ Tin Mừng đích thực là do Chúa Kitô mặc khải: Thánh Phaolô nhắc đi nhắc lại cho mọi người biết: tuy ngài không thuộc về Nhóm Mười Hai, nhưng ngài được sai đi trực tiếp từ Chúa Kitô Phục Sinh đến các Dân Ngọai, và Tin Mừng ngài rao giảng không do lòai người truyền lại cho ngài, nhưng được chính Chúa Kitô Phục Sinh mặc khải.
2/ Phúc Âm: Ai là người thân cận của tôi?
2.1/ Phải làm gì để được sự sống đời đời? Đây là câu hỏi rất quan trọng và thực tế của cuộc đời, nhưng người hỏi là thầy thông luật: tuy ông đã biết câu trả lời nhưng vẫn hỏi để thử Chúa Giêsu. Thay vì cho ông câu trả lời, Chúa Giêsu hỏi lại ông: “Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào?” Ông ấy thưa: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi (Dt 6:5), và yêu mến người thân cận như chính mình (Lev 19:18).” Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống.”
2.2/ Ai là người thân cận của tôi? Tuy Jericho cách Jerusalem khỏang 20 dặm nhưng độ cao khác biệt là 3,600 ft. Đây là đọan đường rất nguy hiểm vì lối đi hẹp và có rất nhiều hang động, chỗ ẩn của trộm cướp. Rất ít ai dám đi một mình trên quãng đường này. Người bị đánh trọng thương rất có thể là người Do-Thái vì đi từ Jerusalem xuống. Chúa Giêsu liệt kê ra 3 lọai người và phản ứng của họ khi nhìn thấy người bị thương:
(1) Thầy tư tế: là người Do-Thái. Lý do tại sao ông tránh có thể vì sợ sẽ bị không sạch trong 7 ngày (Num 19:11) nếu động tay vào xác chết, và sẽ không được phục vụ trong Đền Thờ. Ông đặt việc tế tự trên lòng thương xót khi ông tránh qua bên kia mà đi.
(2) Thầy Lêvi: cũng là người Do-Thái. Nhiệm vụ của Levites là phục vụ cung điện nơi Hòm Bia của Thiên Chúa ngự. Giống như thầy tư tế, ông có lẽ cũng sợ bị không sạch, nên tuy cũng thấy người bị trọng thương, nhưng rồi cũng tránh qua bên kia mà đi.
(3) Người Samaria xem người Do-Thái như thù địch và không muốn chung chạ gì với họ. Nhưng khi thấy người bị trọng thương, người Samaria không để ý đến nạn nhân là người Do-Thái hay không, ông chạnh lòng thương nạn nhân đau khổ: một niềm thương xót giữa người với người.
Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: “Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.”
2.3/ Chúa Giêsu hỏi thầy thông luật: “Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp? ” Người thông luật trả lời: “Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy.” Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta cần phải học hỏi thì mới có thể biết cái chân chính và cái giả tạo; nếu không sẽ lầm lẫn đi trong bóng tối và dễ bị đánh lừa.
– Mến Chúa yêu người là phương thức để đạt được sự sống đời đời.
– Chúng ta không chỉ mến Chúa yêu người bằng miệng, nhưng phải thể hiện bằng cuộc sống thờ phượng Thiên Chúa và thực hành các việc bác ái.
Monday of the 27 OT2
Readings: Gal 1:6-12; Lk 10:25-37.
1/ First Reading: NAB Galatians 1:6 I am amazed that you are so quickly forsaking the one who called you by (the) grace (of Christ) for a different gospel 7 (not that there is another). But there are some who are disturbing you and wish to pervert the gospel of Christ. 8 But even if we or an angel from heaven should preach (to you) a gospel other than the one that we preached to you, let that one be accursed! 9 As we have said before, and now I say again, if anyone preaches to you a gospel other than the one that you received, let that one be accursed! 10 Am I now currying favor with human beings or God? Or am I seeking to please people? If I were still trying to please people, I would not be a slave of Christ. 11 Now I want you to know, brothers, that the gospel preached by me is not of human origin. 12 For I did not receive it from a human being, nor was I taught it, but it came through a revelation of Jesus Christ.
2/ Gospel: NAB Luke 10:25 There was a scholar of the law who stood up to test him and said, “Teacher, what must I do to inherit eternal life?” 26 Jesus said to him, “What is written in the law? How do you read it?” 27 He said in reply, “You shall love the Lord, your God, with all your heart, with all your being, with all your strength, and with all your mind, and your neighbor as yourself.” 28 He replied to him, “You have answered correctly; do this and you will live.” 29 But because he wished to justify himself, he said to Jesus, “And who is my neighbor?” 30 Jesus replied, “A man fell victim to robbers as he went down from Jerusalem to Jericho. They stripped and beat him and went off leaving him half-dead. 31 A priest happened to be going down that road, but when he saw him, he passed by on the opposite side. 32 Likewise a Levite came to the place, and when he saw him, he passed by on the opposite side. 33 But a Samaritan traveler who came upon him was moved with compassion at the sight. 34 He approached the victim, poured oil and wine over his wounds and bandaged them. Then he lifted him up on his own animal, took him to an inn and cared for him. 35 The next day he took out two silver coins and gave them to the innkeeper with the instruction, ‘Take care of him. If you spend more than what I have given you, I shall repay you on my way back.’ 36 Which of these three, in your opinion, was neighbor to the robbers’ victim?” 37 He answered, “The one who treated him with mercy.” Jesus said to him, “Go and do likewise.”
________________________________________
I. THEME: The true Gospel
People used to be confused between the true and the fake ones. In order to avoid confusion, people need to learn and many times, they must pay a dearly price through their experience to be able to differentiate between the true and the fake ones.
Today readings help us to recognize confused people and the way they were taught to recognize the truth. In the first reading, the Galatians confused between the Gospel which Paul preached to them with the Gospel which other people did. St. Paul helped them to see the true Gospel. In the Gospel, though the scribe knew what to do to attain the eternal life, he didn’t know whom he should help. Jesus gave him a story with three different characters to help him to recognize who is his neighbor.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: There is only one true Gospel.
The main point in St. Paul’s Letter to Galatians is that God bestows His salvation for people free of charge. People can’t do anything to reach salvation. The only thing people can do is to completely put themselves under God’s mercy through their expression of faith. The important thing isn’t on what people did, but on what God has done to them.
1.1/ There is only one true Gospel revealed through Christ: After St. Paul came to preach the Gospel and formed the Galat’s community, there were some people who came after him and preached to them a Gospel according to Jewish tradition. They said that if people want to be saved, they must be circumcised and keep all the laws as the Jews. According to them, people can have merit before God by carefully keeping of the laws. St. Paul was startled when he found out such faith in his community, so he wrote to them in these strong words, “I am amazed that you are so quickly forsaking the one who called you by the grace of Christ for a different Ggospel, not that there is another. But there are some who are disturbing you and wish to pervert the Gospel of Christ.”
1.2/ Confusion and jealousy are the causes for inventing another Gospel: St. Paul’s opponents accused him of preaching another Gospel. They said that the reason why he preached a Gospel without based on the Law is to curry favor with human beings because people have a tendency not to be confined by the Law. He protested that if the keeping of the Law were enough for people to attain salvation, Jesus’ Incarnation, Death and Passion is unnecessary; and his preaching of the Gospel is useless. But Christ indeed died to redeem people’s sins; this shows that the Law isn’t enough for people to attain salvation. He also protested that their accusation of him to curry favor with the Galatians is without reason, “Am I now currying favor with human beings or God? Or am I seeking to please people? If I were still trying to please people, I would not be a slave of Christ.” He wanted to say that he bore Christ’s marks on his body as a slave who bore his master’s name, and he only wanted to be loyal and to please only Christ.
1.3/ The true Gospel is revealed by Christ: St. Paul repeated many times that though he isn’t belong to the Twelve, he was directly sent by the Resurrected Christ to the Gentiles, and his Gospel wasn’t handed to him by any human being, but was revealed to him by Christ. He confirmed, “As we have said before, and now I say again, if anyone preaches to you a Ggospel other than the one that you received, let that one be accursed!”
2/ Gospel: Who is my neighbor?
2.1/ What must I do to inherit the etermal life? This is a very important and practical question in life, and the questioner is a scribe. Though he already knew the answer, but he still tried to test Jesus. Instead of giving him the answer, Jesus asked him: “What is written in the law? How do you read it?” He said in reply, “You shall love the Lord, your God, with all your heart, with all your being, with all your strength, and with your entire mind, and your neighbor as yourself.” He replied to him, “You have answered correctly; do this and you will live.” This answer is gotten by putting together the Deuteronomy 6:5 and the Leviticus 19:18. Later, Jesus abbreviated this answer by saying, “Love God and people.”
2.2/ Who is my neighbor? Although the distance between Jesusalem and Jericho is only about 20 miles, but the altitude between two cities are about 3,600 ft. This is a very dangerous road because of its narrow way and many rocky caves and bushes, hidden places for robbers. Not many people dare to travel alone on this road. The beaten one might be a Jew because he traveled from Jerusalem down. Jesus listed out three kinds of people and their different reactions when they saw him.
(1) A priest: He must be a Jew. The reason why he avoided the beaten might be because he is afraid to be unclean in seven days if he touches him and cannot serve in the Temple (Num 19:11). He regarded his service in the Temple above his compassion for the needed. He passed by on the opposite side.
(2) A Levite: He must also be a Jew. Levites’ duty is to serve in the Holy Place. Like a priest, he might fear that he will become unclean if he touches the half-dead. So, he passed by on the opposite side.
(3) Samaritans are the Jews’ enemies; they don’t want to share anything in common. When he saw the half-dead, he did not care if he is a Jew or not. He had a human compassion between a man and one in need. He approached the victim, poured oil and wine over his wounds and bandaged them. Then he lifted him up on his own animal, took him to an inn, and cared for him. The next day he took out two silver coins and gave them to the innkeeper with the instruction, “Take care of him. If you spend more than what I have given you, I shall repay you on my way back.”
2.3/ Jesus’ question: “Which of these three, in your opinion, was neighbor to the robbers’ victim?” He answered, “The one who treated him with mercy.” Then Jesus told him, “Go and do the same.”
III. APPLICATION IN LIFE:
– We must study in order to differentiate between the true and the fake ones; if not, we shall easily be confused and deceived.
– Love God and love others as the way to reach the eternal life.
– We can’t love God and others by words, but must be expressed in our worship of God and do good deeds for others.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP