Thứ Tư Tuần 20 TN2
Bài đọc: Eze 34:1-11; Mt 20:1-16.
1/ Bài đọc I: 1 Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng:
2 Hỡi con người, hãy tuyên sấm hạch tội các mục tử chăn dắt Ít-ra-en, hãy tuyên sấm. Hãy nói với chúng, với các mục tử đó: ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này: Khốn cho các mục tử Ít-ra-en, những kẻ chỉ biết lo cho mình! Nào mục tử không phải chăn dắt đàn chiên sao?
3 Sữa các ngươi uống, len các ngươi mặc, chiên béo tốt thì các ngươi giết, còn đàn chiên lại không lo chăn dắt.
4 Chiên đau yếu, các ngươi không làm cho mạnh; chiên bệnh tật, các ngươi không chữa cho lành; chiên bị thương, các ngươi không băng bó; chiên đi lạc, các ngươi không đưa về; chiên bị mất, các ngươi không chịu đi tìm. Các ngươi thống trị chúng một cách tàn bạo và hà khắc.
5 Chiên của Ta tán loạn vì thiếu mục tử và biến thành mồi cho mọi dã thú, chúng tán loạn.
6 Chiên của Ta tản mác trên các ngọn núi, trên mọi đỉnh đồi. Chiên của Ta tản mác trên khắp mặt đất, thế mà chẳng ai chăm sóc, chẳng ai kiếm tìm.
7 Vì thế, hỡi các mục tử, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA. 8 Ta lấy mạng sống Ta mà thề – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng -, bởi chiên của Ta bị cướp phá và biến thành mồi cho mọi dã thú vì thiếu mục tử, bởi các mục tử chỉ biết lo cho mình mà không chăn dắt đàn chiên của Ta,
9 nên hỡi các mục tử, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA: 10 ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này: Đây Ta chống lại các mục tử. Ta sẽ đòi lại chiên của Ta; Ta sẽ không để chúng chăn dắt chiên, và các mục tử sẽ không còn lo cho mình. Ta sẽ giải thoát các chiên của Ta khỏi miệng chúng, để chiên của Ta không còn làm mồi cho chúng nữa. 11 Quả thật, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này: Đây, chính Ta sẽ chăm sóc chiên của Ta và thân hành kiểm điểm.
2/ Phúc Âm: 1 “Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình.
2 Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc.
3 Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ.
4 Ông cũng bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.” 5 Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy.
6 Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: “Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết? “
7 Họ đáp: “Vì không ai mướn chúng tôi.” Ông bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho! “
8 Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: “Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất.”
9 Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền.
10 Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. 11 Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ: 12 “Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.” 13 Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: “Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao? 14 Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. 15 Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?” 16 Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Mục Tử Tốt Lành.
Bổn phận của những người lãnh đạo là phải lo cho tất cả mọi người dưới quyền mình, không chỉ những người có tài đức, tốt lành, trẻ trung, mạnh khỏe; nhưng còn cả những người bất tài, già yếu, bệnh tật… Các Bài đọc hôm nay cho thấy sự khác biệt giữa Thiên Chúa, người Mục Tử Tốt Lành với những mục tử giả hiệu.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Các mục tử giả hiệu không chịu săn sóc đòan chiên của mình.
Bổn phận của người mục tử là coi sóc đòan chiên của mình, họ phải chịu trách nhiệm trước mặt chủ vì số phận của đòan chiên. Nếu đòan chiên tốt lành, mạnh khỏe, họ sẽ được chủ khen ngợi và thưởng công xứng đáng. Nếu đòan chiên yếu nhược, tan tác, họ sẽ bị chủ nghiêm khắc trị tội và lấy đi quyền mục tử để trao cho người khác biết cách chăm sóc đòan chiên tốt hơn. Cũng vậy, những người lãnh đạo trong tôn giáo cũng như ngòai xã hội, họ có bổn phận coi sóc những người dưới quyền họ, và họ phải chịu trách nhiệm trước mặt Thiên Chúa, Đấng đã ban quyền và trao cho họ những người họ phải chăm sóc.
Người mục tử giả hiệu chỉ biết lo cho bản thân họ như tiên tri Êzêkiel đã tuyên sấm hôm nay: Khốn cho các mục tử Ít-ra-en, những kẻ chỉ biết lo cho mình! Nào mục tử không phải chăn dắt đàn chiên sao? Sữa các ngươi uống, len các ngươi mặc, chiên béo tốt thì các ngươi giết, còn đàn chiên lại không lo chăn dắt. Chiên đau yếu, các ngươi không làm cho mạnh; chiên bệnh tật, các ngươi không chữa cho lành; chiên bị thương, các ngươi không băng bó; chiên đi lạc, các ngươi không đưa về; chiên bị mất, các ngươi không chịu đi tìm. Các ngươi thống trị chúng một cách tàn bạo và hà khắc. Chiên của Ta tán loạn vì thiếu mục tử và biến thành mồi cho mọi dã thú, chúng tán loạn. Chiên của Ta tản mác trên các ngọn núi, trên mọi đỉnh đồi. Chiên của Ta tản mác trên khắp mặt đất, thế mà chẳng ai chăm sóc, chẳng ai kiếm tìm.
Hậu quả của việc chăn chiên vô trách nhiệm là họ sẽ bị Thiên Chúa trừng trị xứng đáng. Ngài sẽ tước đọat quyền mục tử bằng cách lấy đòan chiên lại để trao vào tay người khác: Đây Ta chống lại các mục tử. Ta sẽ đòi lại chiên của Ta; Ta sẽ không để chúng chăn dắt chiên, và các mục tử sẽ không còn lo cho mình. Ta sẽ giải thoát các chiên của Ta khỏi miệng chúng, để chiên của Ta không còn làm mồi cho chúng nữa.
Vì không kiếm được những mục tử tốt lành trong Israel, nên Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: “Đây, chính Ta sẽ chăm sóc chiên của Ta và thân hành kiểm điểm.” Người Mục Tử Tốt Lành trong Tân Ước là chính Chúa Giêsu vì chính Ngài đã tuyên bố: “Ta là Mục Tử Tốt Lành, Ta biết các chiên Ta, và các chiên Ta biết Ta” (Jn 10:11a). Điểm nổi bật của người Mục Tử Tốt Lành là ông “dám phó mạng sống mình vì đòan chiên” (Jn 10:11b). Chính Chúa Giêsu đã thân hành huấn luyện các Tông Đồ để trở thành những người Mục Tử Tốt Lành theo gương và đường lối của Ngài.
2/ Phúc Âm: Người Mục Tử Tốt Lành săn sóc tất cả các con chiên của mình.
Điểm chính trong dụ ngôn hôm nay không phải ở chỗ công bằng hay bất công xã hội: làm ít ăn ít, làm nhiều ăn nhiều; nhưng ở chỗ mọi người đều có của ăn. Người lãnh đạo tài đức là người sắp xếp làm sao cho mọi người đều có việc và có của ăn xứng với phẩm giá con người. Khởi đầu bằng lời Chúa Giêsu nói: “Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc.”
Những người đến sau Phúc Âm không cho biết lý do tại sao; nhưng trong đời sống con người, rất nhiều chuyện không dự tính có thể xảy ra. Thay vì mất công tìm ra lý do tại sao họ không cùng nhóm với những thợ từ sáng sớm (ngay cả việc lười biếng cũng là một chứng bệnh), chúng ta có thể xếp họ vào nhóm không có cơ may (bệnh tật, ít tài, tai nạn…). Nhà lãnh đạo giỏi có thể khắc phục và tìm ra cách dùng những người không có cơ may. Phúc Âm tường thuật: Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. Ông cũng bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.” Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy.
Sau cùng, khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: “Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết?” Họ đáp: “Vì không ai mướn chúng tôi.” Ông bảo họ: “Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!” Phúc Âm ở đây nói rõ hơn lý do tại sao họ không làm việc vì không ai mướn họ. Những người này chỉ làm có một tiếng mà thôi vì bắt đầu giờ thứ 12 là hết ngày làm việc.
Công nhật của người Do-Thái trong thời gian này là một denari một ngày, và ông chủ đã giao kèo với họ từ đầu. Ông chủ không đối xử bất công với bất cứ nhóm thợ nào nên họ không có lý do nào để khiển trách ông. Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: “Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất.” Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền.
Ghen tị là bản chất của con người, họ không muốn ai bằng họ nhất là lại làm ít giờ hơn họ.
Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ: “Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.”
Tại sao ông chủ như thế? Câu trả lời của ông chứng tỏ ông là người Mục Tử Nhân Lành, ông thực thi cả công bằng và nhân từ. Ông lo cho tất cả mọi người có việc làm và có tiền để sinh sống khi ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: “Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao? Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Tất cả chúng ta đều được Thiên Chúa trao cho một, hai, hay cả đòan chiên để chăm sóc tùy khả năng của mỗi người trong các chức vụ cha mẹ, thầy cô, cha xứ, lãnh đạo trong tôn giáo cũng như ngòai xã hội.
– Khi trao quyền Chúa cũng trao luôn trách nhiệm, chúng ta phải chịu trách nhiệm trước Chúa về những người Chúa trao.
– Người Mục Tử Tốt Lành biết khả năng của chiên mình, và chăn dắt chiên sao cho phù hợp với từng chiên. Ông biết cách vượt lên trên mọi ghen tị của các chiên khác và luôn tỏ lòng nhân từ cho hết mọi con chiên.
– Phải bắt chước Chúa để thương đến các anh chị em không có cơ may như chúng ta.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Wednesday of the Twentieth Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương
Readings: Eze 34:1-11; Mt 20:1-16.
1/ First Reading: NAB Ezekiel 34:1 Thus the word of the LORD came to me: 2 Son of man, prophesy against the shepherds of Israel, in these words prophesy to them (to the shepherds): Thus says the Lord GOD: Woe to the shepherds of Israel who have been pasturing themselves! Should not shepherds, rather, pasture sheep? 3 You have fed off their milk, worn their wool, and slaughtered the fatlings, but the sheep you have not pastured. 4 You did not strengthen the weak nor heal the sick nor bind up the injured. You did not bring back the strayed nor seek the lost, but you lorded it over them harshly and brutally. 5 So they were scattered for lack of a shepherd, and became food for all the wild beasts. My sheep were scattered 6 and wandered over all the mountains and high hills; my sheep were scattered over the whole earth, with no one to look after them or to search for them. 7 Therefore, shepherds, hear the word of the LORD: 8 As I live, says the Lord GOD, because my sheep have been given over to pillage, and because my sheep have become food for every wild beast, for lack of a shepherd; because my shepherds did not look after my sheep, but pastured themselves and did not pasture my sheep; 9 because of this, shepherds, hear the word of the LORD: 10 Thus says the Lord GOD: I swear I am coming against these shepherds. I will claim my sheep from them and put a stop to their shepherding my sheep so that they may no longer pasture themselves. I will save my sheep that they may no longer be food for their mouths. 11 For thus says the Lord GOD: I myself will look after and tend my sheep.
2/ Gospel: NAB Matthew 20:1 “The kingdom of heaven is like a landowner who went out at dawn to hire laborers for his vineyard. 2 After agreeing with them for the usual daily wage, he sent them into his vineyard. 3 Going out about nine o’clock, he saw others standing idle in the marketplace, 4 and he said to them, ‘You too go into my vineyard, and I will give you what is just.’ 5 So they went off. And he went out again around noon, and around three o’clock, and did likewise. 6 Going out about five o’clock, he found others standing around, and said to them, ‘Why do you stand here idle all day?’ 7 They answered, ‘Because no one has hired us.’ He said to them, ‘You too go into my vineyard.’ 8 When it was evening the owner of the vineyard said to his foreman, ‘Summon the laborers and give them their pay, beginning with the last and ending with the first.’ 9 When those who had started about five o’clock came, each received the usual daily wage. 10 So when the first came, they thought that they would receive more, but each of them also got the usual wage. 11 And on receiving it they grumbled against the landowner, 12 saying, ‘These last ones worked only one hour, and you have made them equal to us, who bore the day’s burden and the heat.’ 13 He said to one of them in reply, ‘My friend, I am not cheating you. Did you not agree with me for the usual daily wage? 14 Take what is yours and go. What if I wish to give this last one the same as you? 15 Or am I not free to do as I wish with my own money? Are you envious because I am generous?’ 16 Thus, the last will be first, and the first will be last.”
________________________________________
I. THEME: The good shepherds
The duty of leaders is to care for all people under their leadership; not only the talented, the good, the young and the healthy; but also the untalented, the bad, the old and the sick. Today readings show the differences between the good shepherds with the impostors through what they do for their sheep.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “Woe to the shepherds of Israel who have been pasturing themselves!”
In Israel, the owner hires shepherds to care for his sheep. The duty of a shepherd is to care for his sheep and to be responsible before the owner. If the sheep are good and healthy, he shall be praised and deservedly awarded. If the sheep are bad and skinny, he shall be condemned. The owner can take the sheep back and give to the one who knows how to better care for them. Similarly, the leaders of religion as also as of society must care for those who are under their leadership; and they must be responsible before God who gives them power and people who are under their guidance.
The counterfeit pastors are those who only care for themselves as Ezekiel said in today passage, “Woe to the shepherds of Israel who have been pasturing themselves! Should not shepherds, rather, pasture sheep? You have fed off their milk, worn their wool, and slaughtered the fatlings, but the sheep you have not pastured. You did not strengthen the weak nor heal the sick nor bind up the injured. You did not bring back the strayed nor seek the lost, but you lorded it over them harshly and brutally. So they were scattered for lack of a shepherd, and became food for all the wild beasts. My sheep were scattered and wandered over all the mountains and high hills; my sheep were scattered over the whole earth, with no one to look after them or to search for them.”
The result of their irresponsible acts is that they shall be correspondingly punished. He shall take away their sheep and give in the hand of those who know how to care for them. As the time of Ezekiel, good shepherds were so lacking that God declared: “Therefore, shepherds, hear the word of the Lord: As I live, says the Lord God, because my sheep have been given over to pillage, and because my sheep have become food for every wild beast, for lack of a shepherd; because my shepherds did not look after my sheep, but pastured themselves and did not pasture my sheep; because of this, shepherds, hear the word of the Lord: Thus says the Lord God: I swear I am coming against these shepherds. I will claim my sheep from them and put a stop to their shepherding my sheep so that they may no longer pasture themselves.”
Since God can’t find good shepherds in Israel, so the Lord God shall be the One who care for them, “I will save my sheep that they may no longer be food for their mouths. For thus says the Lord God: I myself will look after and tend my sheep.”
The Good Shepherd in the New Testament is Christ himself when he declared, “I am the good shepherd, and I know mine and mine know me” (Jn 10:14). The outstanding character of the good shepherd is that “A good shepherd lays down his life for the sheep” (Jn 10:11). Jesus trained his disciples to be the good shepherds according to his way and sent them out to care for God’s sheep.
2/ Gospel: The good shepherd cares for all of his sheep.
The main point in today parable isn’t about social justice or injustice, that is: if you work a little, you shall eat a little or if you work hard, you shall eat more; but about everyone has enough to eat. The good leader is the one who knows how to arrange works so that everyone has a job to earn a living worthy of their dignity. The passage begins with Jesus’ introduction to the parable, “The kingdom of heaven is like a landowner who went out at dawn to hire laborers for his vineyard. After agreeing with them for the usual daily wage, he sent them into his vineyard.”
The Gospel didn’t give us reasons for those who worked late; but there are many unexpected things can happen in life. Instead of spending our effort to find out why they didn’t go to work as those who worked from the beginning, we can group them as those who don’t have many opportunities (untalented, diseased, even lazy ones). A good leader can find opportunities for these kinds of people.
Jesus continued his parable, “Going out about nine o’clock, he saw others standing idle in the marketplace, and he said to them, ‘You too go into my vineyard, and I will give you what is just.’ So they went off. And he went out again around noon, and around three o’clock, and did likewise. Going out about five o’clock, he found others standing around, and said to them, ‘Why do you stand here idle all day?’ They answered, ‘Because no one has hired us.’ He said to them, ‘You too go into my vineyard.’”
To the last kind of people, we know the reason why they stood around. These people worked only one hour since at the end of the sixth hour is the end of a working day.
The compensation for a working day in Palestine at this time was one denarius, and the owner made a contract with them from the beginning. The owner didn’t unfairly treat any group so they had no reason to rebuke him. When the evening came, “the owner of the vineyard said to his foreman, ‘Summon the laborers and give them their pay, beginning with the last and ending with the first.’ When those who had started about five o’clock came, each received the usual daily wage. So when the first came, they thought that they would receive more, but each of them also got the usual wage.”
Jealousy is one of people’s bad habit; people don’t want those who worked less hours than them to have the same money as them. So, on receiving it they grumbled against the landowner, saying, “These last ones worked only one hour, and you have made them equal to us, who bore the day’s burden and the heat.”
Why did the landowner do such a thing? His answer showed he is a good shepherd; he had both justice and mercy. He arranged so that all could have works and money for their living. He answered to those who grumbled against him, “My friend, I am not cheating you. Did you not agree with me for the usual daily wage? Take what is yours and go. What if I wish to give this last one the same as you? Or am I not free to do as I wish with my own money? Are you envious because I am generous?”
III. APPLICATION IN LIFE:
– God gives to each of us one, two, or many sheep to care for depending on our ability and position, such as: parents, teacher, pastor, religious or social leader. We need to fulfill our duty.
– When God gives us authority, He also gives us resbonsibilities. We must be responsible before God for those under our care.
– A good shepherd knows his sheep’s abilities to care them in a way that is proper for each sheep. We must know the way to overcome jealousy of other sheep and are always merciful to all of them.
– We need to imitate God to have compassion to those who have not opportunities like we have. Don’t be jealous with them.