Chủ Nhật XIV Thường Niên, Năm A
Bài đọc: Zec 9:9-10; Rom 8:9, 11-13; Mt 11:25-30.
1/ Bài đọc I: 9 Nào thiếu nữ Xi-on, hãy vui mừng hoan hỷ!
Hỡi thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, hãy vui sướng reo hò!
Vì kìa Đức Vua của ngươi đang đến với ngươi:
Người là Đấng Chính Trực, Đấng Toàn Thắng,
khiêm tốn ngồi trên lưng lừa,
một con lừa con vẫn còn theo mẹ.
10 Người sẽ quét sạch chiến xa khỏi Ép-ra-im
và chiến mã khỏi Giê-ru-sa-lem;
cung nỏ chiến tranh sẽ bị Người bẻ gãy,
và Người sẽ công bố hoà
bình cho muôn dân.
Người thống trị từ biển này qua biển nọ,
từ sông Cả đến tận cùng cõi đất.
2/ Bài đọc II: 9 Nhưng anh em không bị tính xác thịt chi phối, mà được Thần Khí chi phối, bởi vì Thần Khí của Thiên Chúa ngự trong anh em. Ai không có Thần Khí của Đức Ki-tô, thì không thuộc về Đức Ki-tô.
11 Lại nữa, nếu Thần Khí ngự trong anh em, Thần Khí của Đấng đã làm cho Đức Giê-su sống lại từ cõi chết, thì Đấng đã làm cho Đức Giê-su sống lại từ cõi chết, cũng sẽ dùng Thần Khí của Người đang ngự trong anh em, mà làm cho thân xác của anh em được sự sống mới.
12 Vậy thưa anh em, chúng ta mang nợ, không phải mang nợ đối với tính xác thịt, để phải sống theo tính xác thịt.
13 Vì nếu anh em sống theo tính xác thịt, anh em sẽ phải chết; nhưng nếu nhờ Thần Khí, anh em diệt trừ những hành vi của con người ích kỷ nơi anh em, thì anh em sẽ được sống.
3/ Phúc Âm: 25 Vào lúc ấy, Đức Giê-su cất tiếng nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.
26 Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.
27 “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.
28 “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.
29 Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng.
30 Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sống hiền hậu và khiêm nhường như Đức Kitô.
Khi so sánh tiêu chuẩn của Nước Trời với tiêu chuẩn của thế gian, chúng ta nhận ra những khác biệt quan trọng: tiêu chuẩn của Nước Trời thường đối nghịch với tiêu chuẩn của thế gian. Các bài đọc hôm nay chỉ cho ta thấy những khác biệt và lý do của chúng.
Trong bài đọc I, ngôn sứ Zechariah (6 BC) tiên báo Đấng Thiên Sai sẽ vào Thành, không bằng những cỗ xe ngựa dành cho những vị vua chiến thắng khải hoàn; nhưng Ngài sẽ cỡi trên lưng một lừa con, vẫn còn theo sau một lừa mẹ. Trong bài đọc II, thánh Phaolô khuyên các tín hữu không được làm nô lệ cho tính ích kỷ của xác thịt; nếu không, họ sẽ chết. Các tín hữu đã được Đức Kitô giải thoát để sống theo Thánh Thần, nếu họ để cho Thánh Thần hướng dẫn, họ sẽ được sống. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc khải Mầu Nhiệm Nước Trời không được mặc khải cho những người khôn ngoan, thông thái; nhưng được mặc khải cho những người bé mọn (nêpios). Ngài mời gọi tất cả những ai đang cảm thấy những gánh nặng, mệt mòi, và chán chường của cuộc sống, hãy đến với Ngài và học hỏi hai nhân đức hiền hòa và khiêm nhường của Ngài, họ sẽ cảm nhận được sự bình an trong tâm hồn.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Người thống trị từ biển này qua biển nọ, từ sông Cả đến tận cùng cõi đất.
1.1/ Đấng Thiên Sai sẽ đến cách hiền lành và khiêm nhường: Trình thuật chúng ta đọc hôm nay được các học giả xếp loại thuộc về Zechariah thứ hay đệ nhị. Phần này ít nhấn mạnh tới việc xây dựng Đền Thờ sau khi lưu đày, nhưng tập trung trong việc loan báo triều đại của Đấng Thiên Sai sắp tới. Trong số 12 tiên tri nhỏ, Zechariah có lẽ là ngôn sứ cho chúng ta biết nhiều chi tiết nhất về cuộc đời của Đấng Thiên Sai.
Trình thuật hôm nay là một điển hình. Ông cho chúng ta thấy trước Ngày Đấng Thiên Sai long trọng vào thành Jerusalem. Đây là dấu chỉ để nhận ra Đấng Thiên Sai: “Kìa Đức Vua của ngươi đang đến với ngươi: Người là Đấng Chính Trực, Đấng Toàn Thắng, khiêm tốn ngồi trên lưng lừa, một con lừa con vẫn còn theo mẹ.” Khi thấy dấu hiệu này, “Hỡi thiếu nữ Sion, hãy vui mừng hoan hỷ! Hỡi thiếu nữ Jerusalem, hãy vui sướng reo hò!” Biến cố long trọng vào thành Jerusalem của Chúa Giêsu hoàn thành lời tiên tri này (Mt 21:5-11; Jn 12:12-15).
1.2/ Đấng Thiên Sai sẽ cai trị cả hoàn cầu: Tuy hiền hòa và khiêm nhường như thế; nhưng Ngài sẽ chinh phục cả hoàn cầu và lên ngôi cai trị toàn cõi đất, chứ không phải chỉ cai trị dân tộc Israel mà thôi. Cách Ngài chinh phục và cách Ngài thống trị hoàn tòan khác biệt với cách của các hoàng đế của thế gian: “Người sẽ quét sạch chiến xa khỏi Ephraim và chiến mã khỏi Jerusalem; cung nỏ chiến tranh sẽ bị Người bẻ gãy, và Người sẽ công bố hoà bình cho muôn dân. Người thống trị từ biển này qua biển nọ, từ sông Cả đến tận cùng cõi đất.”
2/ Bài đọc II: Nếu nhờ Thần Khí, anh em diệt trừ những hành vi của con người ích kỷ nơi anh em, thì anh em sẽ được sống.
Chương 8 của Thư Rôma phải được đọc chung với chương 6-7. Lý do là vì con người đã được Đức Kitô giải phóng để khỏi làm nô lệ cho tội lỗi, Lề Luật, và sự chết để sống theo Thần Khí. Nhiều người hiểu lầm thánh Phaolô là ngài quảng bá tư tưởng: con người chỉ cần đặt niềm tin vào Đức Kitô là được cứu độ và không cần làm gì cả. Trong chương 8, thánh Phaolô cắt nghĩa con người được Đức Kitô giải phóng khỏi phải làm nô lệ cho tính xác thịt, để được tự do sống theo Thần Khí.
2.1/ Sống theo tính xác thịt: là sống theo các cảm xúc của con người như sự tham lam của con mắt, sự ham muốn của trái tim, và mọi đam mê dục vọng. Người sống theo tính xác thịt chẳng khác chi loài cầm thú, vì chúng hành động theo bản năng tự nhiên; nhưng con người không được phép sống như thế, vì ngoài thân xác, Thiên Chúa còn ban cho con người có linh hồn, trí tuệ, và ý chí để điều khiển các quan năng của xác thịt. Thánh Phaolô diễn tả điều này như sau: “Nhưng anh em không bị tính xác thịt chi phối, mà được Thần Khí chi phối, bởi vì Thần Khí của Thiên Chúa ngự trong anh em.” Thần Khí của Thiên Chúa cũng là Thần Khí của Đức Kitô ngự trong các tín hữu để hướng dẫn và ban sức mạnh để các tín hữu có thể sống theo sự thật, những gì Đức Kitô dạy bảo: “Những ai bị tính xác thịt chi phối thì không thể vừa lòng Thiên Chúa.”
2.2/ Sống theo thần khí của Đức Kitô: Thánh Phaolô liệt kê ba lợi điểm của những người sống theo Thần Khí:
(1) Thần Khí làm cho con người được sống: Sống theo thần khí mới là sống thật, sống theo tính xác thịt là làm nô lệ cho tội lỗi và hậu quả là cái chết.
(2) Thần Khí làm cho con người được trở nên công chính: bằng tin và thực hành những gì Đức Kitô truyền dạy. Lề Luật không có sức mạnh làm cho con người nên công chính.
(3) Thần Khí sẽ làm cho con người sống lại từ cõi chết: “Nếu Thần Khí ngự trong anh em, Thần Khí của Đấng đã làm cho Đức Giêsu sống lại từ cõi chết, thì Đấng đã làm cho Đức Giêsu sống lại từ cõi chết, cũng sẽ dùng Thần Khí của Người đang ngự trong anh em, mà làm cho thân xác của anh em được sự sống mới.”
3/ Phúc Âm: Hãy học với Ta, vì Ta hiền hậu và khiêm nhường trong lòng.
3.1/ Thiên Chúa thích mặc khải cho những kẻ bé mọn: Có mấy từ chuyên môn chúng ta cần hiểu ở đây:
– Giấu (krupto): có hai trường hợp: (1) Cất giấu đi để đừng ai nhìn thấy; ví dụ: giấu vàng trong ruộng. (2) Giấu kín để đừng ai khám phá ra; ví dụ: giấu tông tích hay những điều bí ẩn của mình. Chúa Giêsu muốn nói về trường hợp thứ hai này.
– Mặc khải (apo krupto) có nghĩa làm cho những gì đã giấu kín được tỏ lộ ra, mang ra ánh sáng những gì đang ở trong bóng tối, hay làm cho một người hiểu những gì họ chưa biết hay còn mù mờ.
– Kẻ bé mọn (nêpios): có thể chỉ một trẻ nhỏ hay những ai chưa tới tuổi thành niên như luật pháp ấn định (ví dụ, 18 tuổi).
Chúa Giêsu so sánh giữa những người khôn ngoan và thông thái (sophos, sunetos) với kẻ bé mọn (nêpios), để nói với khán giả: họ cần có thái độ của trẻ thơ là tin tưởng, khiêm nhường, ham học hỏi, để Ngài chuyển thông cho họ những kiến thức về Thiên Chúa. Một thái độ kiêu hãnh và nghi ngờ sẽ ngăn cản họ nhận ra những gì Ngài muốn mặc khải cho họ. Khi con người muốn lãnh nhận kiến thức về Thiên Chúa, họ phải có thái độ của trẻ: cái gì cũng là mới cả với các em.
3.2/ Kiến thức về Thiên Chúa: “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”
(1) Chúa Giêsu là người biết về Chúa Cha rõ ràng hơn ai hết: Động từ Hy-lạp dùng ở đây là “epiginôskô,” biết như một con người hay sự vật là. Con người hiểu biết về Thiên Chúa với nhiều cấp độ khác nhau; nhưng chỉ có Chúa Giêsu hiểu biết Thiên Chúa trong cấp độ hoàn hảo nhất. Điều này không ngạc nhiên, vì Chúa Giêsu là chính Lời hay tư tưởng của Thiên Chúa. Ngài và Cha Ngài là một.
(2) Con người biết Thiên Chúa qua mặc khải của Chúa Giêsu: Nếu Thiên Chúa không chọn để mặc khải cho con người, con người không bao giờ có thể biết Thiên Chúa. Đức Kitô chính là mặc khải của Thiên Chúa; Ngài đến để mặc khải cho con người biết về Chúa Cha, như Ngài đã tuyên bố với các môn đệ: “Ai thấy Thầy là thấy Cha.” Hơn nữa, để con người có thể hiểu những mặc khải này, họ cần được Thánh Thần do Chúa Cha sai tới để hướng dẫn và thúc đẩy từ bên trong.
3.3/ Xét mình trước tôn nhan Thiên Chúa: Mệt mỏi có thể là do lao động (thể xác) hay do sức ép của cuộc sống (tinh thần). Mệt mỏi thể xác có thể được phục hồi bằng việc nghỉ ngơi; mệt mỏi tinh thần phải được chữa trị bằng phương cách tâm linh. Chúa chỉ cho con người biết làm sao để tránh những mệt mỏi tinh thần này.
Tại sao chúng ta đã cố gắng hết sức mà vẫn không thành công? Có thể chúng ta đã không biết cách làm việc để đạt kết quả tốt đẹp? Có thể chúng ta lo lắng quá độ những gì không cần phải lo quá như vậy? Có thể chúng ta đang làm theo ý, theo cách, và theo đường hướng của chúng ta mà không phải là ý, cách, hay đường hướng của Thiên Chúa? Đức Kitô mời gọi chúng ta nhìn lại để học cách làm việc sao cho thành công hơn! Ngài muốn chúng ta quẳng đi những mối lo không cần thiết! Hay chú trọng đến những gì là quan trọng thay vì những cái quá nhỏ nhặt thiển cận!
3.4/ Hai điều quan trọng chúng ta cần học hỏi cùng Chúa Giêsu: Người môn đệ tuy vẫn phải mang ách và mang gánh nặng; nhưng họ không mang chúng theo cách của thế gian, mà mang chúng theo cách của Đức Kitô. Để biết mang ách và gánh đúng cách, họ cần phải học với Đức Kitô. Hai nhân đức quan trọng họ cần học nơi Ngài:
(1) Hiền lành: Đây là mối thứ hai trong Bát Phúc. Chúa Giêsu là Thiên Chúa, Ngài có quyền tiêu diệt những ai nói những lời xúc phạm, đánh đòn, và giết chết Ngài; nhưng Ngài đã không làm những chuyện đó. Ngài chọn con đường tha thứ: “Lạy Cha! Xin tha cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm.” Ngài hòa giải con người với nhau và với Thiên Chúa. Ngài dạy phải thương yêu, cầu nguyện và làm ơn cho kẻ thù. Con người cũng thường có khuynh hướng yêu thích những ai hiền lành, nhã nhặn, và tha thứ.
(2) Khiêm nhường: là nhân đức diệt trừ tính kiêu ngạo, tội đầu tiên trong bảy mối tội đầu. Không ai thích người kiêu ngạo và tâm lý chung chẳng ai thích người hay “nổ.” Khiêm nhường là biết mình trong mối tương quan với Thiên Chúa và với tha nhân. Người khiêm nhường biết mọi sự mình có được là do Thiên Chúa ban, nên họ không huyênh hoang lên mặt với người khác; nhưng biết dùng tài năng để mở mang Nước Chúa và phục vụ anh em. Người kiêu ngạo đánh cắp công ơn Thiên Chúa và luôn bất an vì sợ người khác hơn họ. Họ bất an khi không nhận được những gì họ muốn và khó chịu với mọi người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta cần học nơi Đức Kitô cách lãnh đạo: không bằng cách phô trương quyền hành và danh vọng; nhưng bằng cách khiêm nhường phục vụ và yêu thương mọi người.
– Vì Đức Kitô đã giải thoát chúng ta khỏi làm nô lệ cho xác thịt và ban Thánh Thần, chúng ta phải luôn cố gắng để sống theo sự hướng dẫn và thúc đẩy của Chúa Thánh Thần.
– Chúng ta cần học nơi Đức Kitô hai nhân đức: hiền lành và khiêm nhường. Hiền lành để luôn biết đối xử nhân hậu với tất cả mọi người. Khiêm nhường để nhận ra chỗ đứng hèn hạ của mình trong mối tương quan với Thiên Chúa và với tha nhân.
SUNDAY OF THE 14 OTA
Readings: Zec 9:9-10; Rom 8:9, 11-13; Mt 11:25-30.
1/ Reading I: RSV Zechariah 9:9 Rejoice greatly, O daughter of Zion! Shout aloud, O daughter of Jerusalem! Lo, your king comes to you; triumphant and victorious is he, humble and riding on an ass, on a colt the foal of an ass. 10 I will cut off the chariot from Ephraim and the war horse from Jerusalem; and the battle bow shall be cut off, and he shall command peace to the nations; his dominion shall be from sea to sea, and from the River to the ends of the earth.
2/ Reading II: RSV Romans 8:9 But you are not in the flesh, you are in the Spirit, if in fact the Spirit of God dwells in you. Anyone who does not have the Spirit of Christ does not belong to him. 11 If the Spirit of him who raised Jesus from the dead dwells in you, he who raised Christ Jesus from the dead will give life to your mortal bodies also through his Spirit which dwells in you. 12 So then, brethren, we are debtors, not to the flesh, to live according to the flesh — 13 for if you live according to the flesh you will die, but if by the Spirit you put to death the deeds of the body you will live.
3/ Gospel: RSV Matthew 11:25 At that time Jesus declared, “I thank thee, Father, Lord of heaven and earth, that thou hast hidden these things from the wise and understanding and revealed them to babes; 26 yea, Father, for such was thy gracious will. 27 All things have been delivered to me by my Father; and no one knows the Son except the Father, and no one knows the Father except the Son and any one to whom the Son chooses to reveal him. 28 Come to me, all who labor and are heavy laden, and I will give you rest. 29 Take my yoke upon you, and learn from me; for I am gentle and lowly in heart, and you will find rest for your souls. 30 For my yoke is easy, and my burden is light.”
I. THEME: Live gently and humbly like Christ.
When we compare the heavenly standards with those of the world, we recognize that they are used to be opposite with each other. What the world considers as important, such as: money, power, fame, pleasure of the flesh, are regarded as unimportant according to the heavenly standard.
Today readings show us some reasons of these differences. In the first reading, the prophet Zechariah (about 6 BC) prophesied that the Messiah shall enter the Jerusalem city, not with the glorious chariots like a victorious king, but “on an ass, on a colt the foal of an ass.” In the second reading, St. Paul advised the Romans not to be slaves for the selfishness of their flesh; otherwise, they shall die because of it. The faithful were liberated by Christ from this slavery to live according to the Holy Spirit’s guidance; if they live according to his guidance, they shall live and live abundantly. In the Gospel, Jesus revealed the mysteries of the heavenly kingdom, not for the wise and the understanding, but for the lowly and the humble of heart. Christ invites all those who are feeling heavy burden, tired and weary to come to him. He will console and teach them two important virtues of humility and meekness; they shall find peace in their mind.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: “His dominion shall be from sea to sea, and from the River to the ends of the earth.”
1.1/ The Messiah shall come to people gently and humbly: Today passage is classified by the scholars as belonging to the Second Zechariah. This second part paid less attention to the rebuilding of the Temple Jerusalem after the exile as in the First Zechariah, but more on the announcement of the coming of the Messiah’s reign. In the twelve Minor Prophets, Zechariah is the prophet who revealed many important details about the Messiah’s life.
Today passage is a typical example. He let us foresee the day when the Messiah solemnly enter the Jerusalem city. This is the sign for people to recognize the Messiah, “Rejoice greatly, O daughter of Zion! Shout aloud, O daughter of Jerusalem! Lo, your king comes to you; triumphant and victorious is he, humble and riding on an ass, on a colt the foal of an ass.”
St. Matthew and St. John reported Christ’s solemn entrance to Jerusalem city exactly according to Zechariah’s prophecy.
– According to Matthew, “When they drew near to Jerusalem and came to Bethphage, to the Mount of Olives, then Jesus sent two disciples, saying to them, “Go into the village opposite you, and immediately you will find an ass tied, and a colt with her; untie them and bring them to me. If any one says anything to you, you shall say, `The Lord has need of them,’ and he will send them immediately.” This took place to fulfil what was spoken by the prophet, saying, “Tell the daughter of Zion, Behold, your king is coming to you, humble, and mounted on an ass, on a colt, the foal of an ass.” The disciples went and did as Jesus had directed them; they brought the ass and the colt, and put their garments on them, and he sat thereon” (Mt 21:1-7).
– According to John, “The next day a great crowd who had come to the feast heard that Jesus was coming to Jerusalem. So they took branches of palm trees and went out to meet him, crying, “Hosanna! Blessed is he who comes in the name of the Lord, even the King of Israel!” And Jesus found a young ass and sat upon it; as it is written, “Fear not, daughter of Zion; behold, your king is coming, sitting on an ass’s colt!” His disciples did not understand this at first; but when Jesus was glorified, then they remembered that this had been written of him and had been done to him” (Jn 12:12-16).
1.2/ The Messiah shall govern all nations of the world: Although Christ acted such humbly and gently, he shall conquer all the world and govern all nations, not only the Israel. The way which he used to conquer and to govern is also very different with the way of worldly kings, not by forces and weapons but by sacrificing himself (Jn 10:17), teaching the truth (Jn 18:37) and loving all people (Jn 3:16). The prophet Zechariah prophesized the Messiah’s reign, “I will cut off the chariot from Ephraim and the war horse from Jerusalem; and the battle bow shall be cut off, and he shall command peace to the nations; his dominion shall be from sea to sea, and from the River to the ends of the earth.”
2/ Reading II: “If you live according to the flesh you will die, but if by the Spirit you put to death the deeds of the body you will live.”
Chapter eight of the Letter to the Romans must be read together with chapter six and seven of that Letter. The reason is that since people were liberated by Christ from being slaves for sin, the law and death, they are free to live according to the Holy Spirit’s guidance. Many people misunderstood St. Paul; they think Paul wanted to advertise the new teaching which says people only need to believe in Christ to inherit salvation, without the need to do any good works. In chapter eight, Paul explained clearly that people are liberated by Christ from being slaved for the flesh so that they are free to live according to the Holy Spirit’s guidance.
2.1/ Living according to the flesh: is to live according to the greed of the eyes, the desire of the heart and the gratification of the flesh. Those who live according to the flesh are like animals because they act according to their natural instincts. People can’t live as such because beside their body like other animals, God also bestows on them other special faculties, such as: the soul, the intellect, the memory and the will to control all other faculties of their body. St. Paul explained this as follows, “But you are not in the flesh, you are in the Spirit, if in fact the Spirit of God dwells in you. If the Spirit of him who raised Jesus from the dead dwells in you, he who raised Christ Jesus from the dead will give life to your mortal bodies also through his Spirit which dwells in you. So then, brethren, we are debtors, not to the flesh, to live according to the flesh.”
God’s Spirit is also Christ’s Spirit. The faithful are also bestowed this same Spirit so he can guide and give them strength to live according to the truth, what Christ teaches them to live. Paul affirms, “Anyone who does not have the Spirit of Christ does not belong to him.”
2.2/ Living according to the Holy Spirit: is to live oppositely to the flesh. St. Paul gives us three advantages of those who live according to the Holy Spirit.
(1) The Holy Spirit helps people to really live: Many people are misled to believe that in order to fully live, they must have all material things and be satisfied of all their desires. This is a wrong belief. We can illustrate this by an example. A person wants to smoke pot to satisfy their desire of being high. After trying a few joints, they want to try other substance to be higher, such as methamphetamine. This can indeed causes them on higher to the point that they can be died suddenly, and the side effects of this substance are beyond imagination. So, what people think it makes them fully live, become the cause of death and of sufferings for them. Therefore, St. Paul has a reason to say, “Living according to the Holy Spirit is truly live; living according to the flesh is to become a slave for sins, and shall lead one to death.”
(2) The Holy Spirit helps people to become righteous: Since the law, though it is good because it originated from God, has no power to help people to keep it; there is another need to help people to become righteous, this need is Christ. He is the new covenant. People need to believe in him to be free from sins and to be righteous.
(3) The Holy Spirit shall resurrect people from death: All human beings must die; but those who have Christ’s Spirit in them shall be resurrected from the death because the Holy Spirit is the element that makes people to live forever. The Holy Spirit can’t die because He is God himself. St. Paul explained this as followed, “If the Spirit of him who raised Jesus from the dead dwells in you, he who raised Christ Jesus from the dead will give life to your mortal bodies also through his Spirit which dwells in you.” Those who don’t have the Holy Spirit shall not live forever.
3/ Gospel: “Take my yoke upon you, and learn from me; for I am gentle and lowly in heart.”
Jesus made a comparison between the wise and the understanding (sophos, sunetos) with the lowly (nêpios), to tell his audience that they need to have the child’s attitudes, such as: trust, humility and eager to learn, so that he could convey to them knowledge about God. A prideful and suspected attitude shall prevent them from recognizing what he would like to reveal for them.
3.1/ Knowledge about God: Jesus said to them, “All things have been delivered to me by my Father; and no one knows the Son except the Father, and no one knows the Father except the Son and any one to whom the Son chooses to reveal him.”
(1) Jesus knows His Father more than anyone else: The Greek verb which the author used here is “epiginôskô,” to know a person as he is or a thing as it is. People understand God with different levels; only Jesus understands God with the most perfect level. This isn’t a surprise because Christ is the Logos or God’s intellect. He and His Father are one (Jn 10:30).
(2) People know about God through Christ’s revelation: If God doesn’t reveal for people, they shall never be able to know Him. Christ is God’s revelation. He comes to reveal His Father for people as he announced to his disciples, “He who sees me sees him who sent me” (Jn 12:45). Moreover, in order for people to understand these revelations, they need the Holy Spirit, sent by the Father, to enlighten and to guide them from inside.
3.2/ Two lessons we need to learn from our master: Though Jesus’ disciples must still bear the heavy laden, they don’t bear it according to the worldly way; but Christ’s way. To do this, they need to learn from Christ. Two important virtues we need to learn from him are:
(1) Meekness: This is the second beatitude. We can learn this virtue from Jesus. He is God himself; he can destroy all those who reviled, scourged and killed him because he didn’t commit of any sin, but he didn’t do that. Instead, he chose the way of forgiveness. On the cross, he prayed to the God, “Father! forgive them because they know not what they do.” He reconciled people with God and others. He taught us to love, to forgive, to pray and to do good deeds to our enemies. Human beings also like those who are meek, gentle and easy to forgive. Wickedness and revenge make us hatred by all; we shall not find true peace by getting angry with people.
(2) Humility: is the virtue that opposes to the sin of pride. No one likes the pride and those who always show that they know everything. Humility is to know oneself in the relationship with God and others. The humble know that all they have are from God, so they shouldn’t boast with others, but use their given gifts to extend God’s kingdom and to serve others. The pride steal God’s grace and always feel unrest because they fear that others shall be better than them. They are discontent when they don’t get what they want, and angry with all people.
3.3/ Rethinking our life: Tiredness can be a result from laboring or from all kinds of pressure from our life. Tiredness from working can be healed by resting our body; weariness must be healed by spiritual ways. When people come to Christ, he will show them how to avoid this spiritual weariness.
– Praying helps us to eliminate weariness. Christ was so busy with his mission of preaching, teaching and healing; but he could still find time to pray to His Father, especially when he must face difficult decisions such as choosing the Twelve, before his Passion and on the cross. He can overcome all these obstacles by his Father’s strength.
– Solving problems according to God’s standards: Worldly people want to be known and praised, Christ teaches us to do all good things such as: to pray, to fast and to give alms in secret. People want to have power so they can give an order and being served; Christ teaches us to be the smallest and to serve others. People think they must protect themselves from overworking; Christ teaches us that “unless a grain of wheat falls into the earth and dies, it remains alone; but if it dies, it bears much fruit” (Jn 12:24). We feel weary because we act according to our way or the worldly way; but if we give up our will and act according to God’s way, our weariness shall be disappeared.
– Behaving gently with others: Worldly people think it is weak to yield to others; Christ teaches us to yield, to forgive and to sacrifice even for our enemies. If we behave according to “an eye for an eye and a tooth for a tooth,” we shall never find peace and hatred shall increase more and more; but if we follow Christ’s way to be humble and to forgive, the hatred cycle is end and the love cycle begins to develop. We have peace.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We need to learn Christ’s way of leading others: not by showing our power and fame, but by humbly serving and loving others.
– Since Christ liberated from being slavery for the flesh and bestowed on us his Holy Spirit, we must make efforts to live according to the Holy Spirit’s guidance and urge.
– We need to learn from Christ two important virtues, meekness and humility: meekness so that we always treat others with compassion; humility so that we recognize our lowly standing in the relationship with God and others.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP