Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Ba Tuần 12 TN2, Năm Chẵn

Thứ Ba Tuần 12 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: 2 Kgs 19:9b-11, 14-21, 31-35a, 36; Mt 7:6, 12-14.
1/ Bài đọc I: 9 Trong các ngày ấy vua Assyria là Sennacherib, đã phái các sứ giả đến nói với vua Hezekiah và dặn rằng:
10 “Các ngươi sẽ nói với Khít-ki-gia, vua Giu-đa, thế này: Đừng để Thiên Chúa của ông là Đấng ông tin tưởng, lừa dối ông rằng: Giê-ru-sa-lem sẽ không bị nộp vào tay vua Át-sua.
11 Này, ông thừa biết các vua Át-sua đã xử thế nào với tất cả các nước: Các vị ấy đã tru hiến chúng; còn ông, ông thoát sao được? 14 Vua Khít-ki-gia cầm lấy thư từ tay các sứ giả trao cho mà đọc, rồi lên Nhà ĐỨC CHÚA, mở thư ra trước nhan ĐỨC CHÚA.
15 Vua cầu nguyện trước nhan ĐỨC CHÚA rằng: “Lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, Đấng ngự trên các Kê-ru-bim, chính Ngài, và chỉ mình Ngài mới là Thiên Chúa thống trị mọi vương quốc trần gian. Chính Ngài đã làm nên trời đất.
16 Lạy ĐỨC CHÚA, xin lắng tai nghe, lạy ĐỨC CHÚA, xin đưa mắt nhìn. Xin nghe rõ những lời Xan-khê-ríp là kẻ đã sai người đến thoá mạ Thiên Chúa hằng sống.
17 Quả thật, lạy ĐỨC CHÚA, các vua Át-sua đã tàn phá các dân và xứ sở của họ,
18 quăng các tượng thần của họ vào lửa, vì chúng không phải là thần, mà chỉ là tác phẩm bằng gỗ đá do tay người phàm làm ra, cho nên các vua ấy đã phá huỷ được.
19 Nhưng giờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng con, xin đoái thương cứu chúng con khỏi tay vua ấy, để mọi vương quốc trần gian nhận biết rằng chính Ngài, và chỉ một mình Ngài mới là Thiên Chúa, lạy ĐỨC CHÚA! “
20 Ông I-sai-a con ông A-mốc, sai người đến tâu vua Khít-ki-gia rằng: “ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện về vụ Xan-khê-ríp, vua Át-sua.
21 Đây lời ĐỨC CHÚA kết tội nó: Trinh nữ, cô gái Xi-on khinh dể, nhạo báng ngươi;
sau lưng ngươi, cô gái Giê-ru-sa-lem lắc đầu! 31 Vì từ Giê-ru-sa-lem, sẽ nảy sinh số còn sót lại, và từ núi Xi-on, sẽ xuất hiện những người thoát chết.
Vì yêu thương cuồng nhiệt, ĐỨC CHÚA sẽ thực hiện điều đó.
32 Về vua Át-sua ĐỨC CHÚA phán như sau: Nó sẽ không vào được thành này, không bắn được mũi tên tới đó, không núp sau thuẫn mà xông lên, cũng chẳng đắp ụ để công phá.
33 Nó sẽ phải quay về, theo chính con đường nó đã đến, chứ thành này thì nó không vào được.
Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
34 Vì Ta và vì Đa-vít, tôi tớ của Ta chính Ta sẽ che chở và sẽ cứu thành này.”
35 Chính đêm ấy, thiên sứ của ĐỨC CHÚA ra đánh chết một trăm tám mươi lăm ngàn người trong trại quân Át-sua. Ban sáng, khi người ta thức dậy, thì kìa, toàn là thây ma xác chết.
36 Vua Át-sua là Xan-khê-ríp nhổ trại và lên đường. Ông rút về Ni-ni-vê và ở lại đó.
2/ Phúc Âm: 6 “Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.
12 “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó.
13 “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó.
14 Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chọn đường khó khăn và hẹp để đi.
Phần đông con người thích chọn lựa đường bằng phẳng và ngắn nhất để đi, cách nào ít đòi cố gắng nhất để làm, việc nào dễ dàng nhất nhưng có tiền nhiều nhất. Thực tế chứng minh, người thành công là người phải chọn lựa ngược lại, như chí sĩ Nguyễn Thái Học đã nói: “Nếu đường đời bằng phẳng cả; anh hùng hào kiệt có hơn ai?” Vài ví dụ cho chúng ta thấy điều này: Các lực sĩ trước khi đoạt huy chương vàng, họ phải hy sinh luyện tập nhiều giờ và kiêng khem ăn uống. Binh lính phải luyện tập nhiều giờ, vì họ tin: ”thao trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu.”
Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta lời dạy quí giá của Chúa Giêsu và gương chọn lựa con đường khó đi của vua Hezekiah. Trong Bài Đọc I, khi chứng kiến sự thất thủ của vương quốc Israel và thế lực mạnh mẽ của đế quốc Assyria, vua Judah là Hezekiah vẫn không nao núng. Nhà Vua cầu nguyện và hoàn toàn tin tưởng nơi Đức Chúa, nên Ngài đã sai ngôn sứ Isaiah loan tin mừng cho vua: Quân thù Assyria sẽ không chiếm được Judah. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy các môn đệ: “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Niềm tin của vua Hezekiah được thử luyện
1.1/ Vua Judah tin tưởng và cầu nguyện với Thiên Chúa
(1) Lời đe dọa của vua Sennacherib: Sau khi vương quốc Israel miền Bắc thất thủ và bị lưu đày, vua Assyria là Sennacherib đã phái các sứ giả đến nói với vua Hezekiah rằng: “Đừng để Thiên Chúa của ông là Đấng ông tin tưởng, lừa dối ông rằng: Jerusalem sẽ không bị nộp vào tay vua Assyria. Này, ông thừa biết các vua Assyria đã xử thế nào với tất cả các nước: Các vị ấy đã tru hiến chúng; còn ông, ông thoát sao được? Vua Hezekiah cầm lấy thư từ tay các sứ giả trao cho mà đọc, rồi lên Nhà Đức Chúa, mở thư ra trước nhan Đức Chúa.
(2) Vua Hezekiah vững niềm tin nơi Thiên Chúa: Trong gian nan là lúc biểu lộ niềm tin. Vua Hezekiah tuyệt đối tin tưởng nơi Đức Chúa. Vua cầu nguyện trước nhan Đức Chúa rằng: “Lạy Đức Chúa, Thiên Chúa Israel, Đấng ngự trên các Cherubim, chính Ngài, và chỉ mình Ngài mới là Thiên Chúa thống trị mọi vương quốc trần gian. Chính Ngài đã làm nên trời đất. Lạy Đức Chúa, xin lắng tai nghe, lạy Đức Chúa, xin đưa mắt nhìn. Xin nghe rõ những lời Sennacherib là kẻ đã sai người đến thoá mạ Thiên Chúa hằng sống.”
Nhà Vua phân biệt các thứ thần do tay con người nhào nặn với uy quyền vô biên của Thiên Chúa: “Quả thật, lạy Đức Chúa, các vua Assyria đã tàn phá các dân và xứ sở của nhiều nước, quăng các tượng thần của họ vào lửa, vì chúng không phải là thần, mà chỉ là tác phẩm bằng gỗ đá do tay người phàm làm ra, cho nên các vua ấy đã phá huỷ được. Nhưng giờ đây, lạy Đức Chúa, Thiên Chúa chúng con, xin đoái thương cứu chúng con khỏi tay vua ấy, để mọi vương quốc trần gian nhận biết rằng chính Ngài, và chỉ một mình Ngài mới là Thiên Chúa, lạy Đức Chúa!”
1.2/ Thiên Chúa giải phóng Judah khỏi tay vua Assyria.
+ Khi vua Hezekiah cầu nguyện xong, ngôn sứ của Đức Chúa là Isaiah con ông Amoz, sai người đến tâu vua Hezekiah rằng: “Đức Chúa, Thiên Chúa Israel, phán thế này: Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện về vụ Sennacherib, vua Assyria. Đây lời Đức Chúa kết tội nó: Trinh nữ, cô gái Sion khinh dể, nhạo báng ngươi; sau lưng ngươi, cô gái Jerusalem lắc đầu!”
+ Kết quả của cuộc xâm chiếm: “Chính đêm ấy, thiên sứ của Đức Chúa ra đánh chết một trăm tám mươi lăm ngàn người trong trại quân Assyria. Ban sáng, khi người ta thức dậy, thì kìa, toàn là thây ma xác chết. Vua Assyria là Sennacherib nhổ trại và lên đường. Ông rút về Nineveh và ở lại đó.”
2/ Phúc Âm: Cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.
2.1/ Phải hiểu thì mới biết quí trọng Lời Chúa và các bí tích: Để dẫn chứng sự cao quí của Lời Chúa và các bí tích, Chúa Giêsu đưa ra 2 hình ảnh cho các môn đệ suy nghĩ: “Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.” Có nhiều cách phiên dịch và áp dụng câu này trong lịch sử:
(1) Các tín hữu Do-thái quá khích dùng câu này để loại trừ Dân Ngoại. Họ nghĩ chỉ có họ mới xứng đáng được hưởng những của thánh, và Dân Ngoại bị so sánh với chó và heo.
(2) Giáo Hội sơ khai dùng câu này để bảo vệ bí tích Mình Thánh Chúa. Khẩu hiệu “của thánh dành cho người thánh” được dùng để ngăn cản những người không cùng niềm tin đến lãnh nhận Mình Thánh Chúa.
(3) Giáo Hội sơ khai cũng dùng lời này để bảo vệ Lời Chúa và đức tin Công Giáo, vì luôn có những lạc thuyết nổi lên đe dọa đức tin hay muốn thích ứng với những trào lưu hiện hành. Nói tóm, các tín hữu cần phải học hỏi để hiểu, thì mới biết quí trọng Lời Chúa và các bí tích.
2.2/ Hai ví dụ của việc sống Lời Chúa:
(1) Luật Vàng của nhân loại còn kém xa Lời Chúa: Luật Vàng dạy: “Điều gì mình không muốn người khác làm cho mình, mình đừng làm cho người khác.” Luật này chỉ tiêu cực, vì nó ngăn cản không cho tội xảy ra; nhưng không giúp con người phát triển vác mối liên hệ với tha nhân. Chúa Giêsu đẩy các môn đệ đến một bước tiến xa hơn: “Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Moses và lời các ngôn sứ là thế đó.” Đây là luật tích cực, vì nó giúp xây dựng và phát triển các mối liên hệ.
(2) Con người thích đường rộng rãi thênh thang, Chúa Giêsu dạy: “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Đương đầu với đau khổ và thế lực mạnh là lúc biểu lộ niềm tin của chúng ta vào Thiên Chúa. Ngài sẽ không bỏ rơi những ai hết lòng tin tưởng nơi Ngài.
– Chúng ta chỉ biết quí trọng Thiên Chúa và những gì thuộc về Ngài khi chúng ta chịu bỏ thời giờ học hỏi, vì “vô tri bất mộ.”
– Con đường đau khổ là con đường Thiên Chúa chọn cho Đức Kitô và loài người đi qua. Chúng ta hãy can đảm chọn con đường đó vì nó sẽ dắt chúng ta đến chỗ vinh quang.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Tuesday of the Twelfth Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương

Reading 1 (2 Kgs 19:9b-11, 14-21, 31-35a, 36)

Sennacherib, king of Assyria, sent envoys to Hezekiah
with this message:
“Thus shall you say to Hezekiah, king of Judah:
‘Do not let your God on whom you rely deceive you
by saying that Jerusalem will not be handed over
to the king of Assyria.
You have heard what the kings of Assyria have done
to all other countries: they doomed them!
Will you, then, be saved?'”

Hezekiah took the letter from the hand of the messengers and read it;
then he went up to the temple of the LORD,
and spreading it out before him,
he prayed in the LORD’s presence:
“O LORD, God of Israel, enthroned upon the cherubim!
You alone are God over all the kingdoms of the earth.
You have made the heavens and the earth.
Incline your ear, O LORD, and listen!
Open your eyes, O LORD, and see!
Hear the words of Sennacherib which he sent to taunt the living God.
Truly, O LORD, the kings of Assyria have laid waste the nations
and their lands, and cast their gods into the fire;
they destroyed them because they were not gods,
but the work of human hands, wood and stone.
Therefore, O LORD, our God, save us from the power of this man,
that all the kingdoms of the earth may know
that you alone, O LORD, are God.”

Then Isaiah, son of Amoz, sent this message to Hezekiah:
“Thus says the LORD, the God of Israel,
in answer to your prayer for help against Sennacherib, king of Assyria:
I have listened!
This is the word the LORD has spoken concerning him:

“‘She despises you, laughs you to scorn,
the virgin daughter Zion!
Behind you she wags her head,
daughter Jerusalem.

“‘For out of Jerusalem shall come a remnant,
and from Mount Zion, survivors.
The zeal of the LORD of hosts shall do this.’

“Therefore, thus says the LORD concerning the king of Assyria:
‘He shall not reach this city, nor shoot an arrow at it,
nor come before it with a shield,
nor cast up siege-works against it.
He shall return by the same way he came,
without entering the city, says the LORD.
I will shield and save this city for my own sake,
and for the sake of my servant David.'”

That night the angel of the LORD went forth and struck down
one hundred and eighty-five thousand men in the Assyrian camp.
So Sennacherib, the king of Assyria, broke camp,
and went back home to Nineveh.

Gospel (Mt 7:6, 12-14):

Jesus said to his disciples:
“Do not give what is holy to dogs, or throw your pearls before swine,
lest they trample them underfoot, and turn and tear you to pieces.

“Do to others whatever you would have them do to you.
This is the Law and the Prophets.

“Enter through the narrow gate;
for the gate is wide and the road broad that leads to destruction,
and those who enter through it are many.
How narrow the gate and constricted the road that leads to life.
And those who find it are few.”
________________________________________
Written by: Fr. Anthony Dinh Minh Tien, O.P.
I. THEME: Choose the difficult and narrow road to go.
The majority of people shall choose the shortest way to go; the easiest way to do; the easiest work but brings lots of money! Reality shows us that the successful people must choose the reverse. Few examples shall make clear this: The athletes must train hard and sacrifice before they can get the gold medal. The soldiers must do the same because they believe that “if they sweat in the training field, they shall pour out less blood in the battle field.”
Today readings give us Jesus’ precious teaching and Hezekiah’s exemplar of choosing the difficult road. In the first reading, even after witnessed the lost of the Northern Kingdom and the powerful military of the Assyrian empire, Hezekiah, the king of Judah, was still not afraid. The king prayed to God and put his complete trust in God. The result was that God sent the prophet Isaiah to announce the good new to him: the Assyrians shall not take over Judah. In the Gospel, Jesus taught his disciples: “Enter through the narrow gate; for the gate is wide and the road broad that leads to destruction, and those who enter through it are many. How narrow the gate and constricted the road that leads to life. And those who find it are few.”
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Hezekiah’s faith was tested.
1.1/ Hezekiah believed and prayed to God.
(1) King Sennacherib’s threatened words: After the Northern Kingdom was captured and people were on exile, Sennacherib, the Assyrian king sent his messengers to Hezekiah with these words: “Thus shall you say to Hezekiah, king of Judah: ‘Do not let your God on whom you rely deceive you by saying that Jerusalem will not be handed over to the king of Assyria. You have heard what the kings of Assyria have done to all other countries: they doomed them! Will you, then, be saved?”
(2) Hezekiah firmly trusted in God: The time of testing is the time to expressing one’s faith, “Hezekiah took the letter from the hand of the messengers and read it; then he went up to the temple of the Lord, and spreading it out before him, he prayed in the Lord’s presence: “O Lord, God of Israel, enthroned upon the cherubim! You alone are God over all the kingdoms of the earth.””
The king made a distinction between the true God and the gods which were made by human hands: “You have made the heavens and the earth. Incline your ear, O Lord, and listen! Open your eyes, O Lord, and see! Hear the words of Sennacherib which he sent to taunt the living God. Truly, O Lord, the kings of Assyria have laid waste the nations and their lands, and cast their gods into the fire; they destroyed them because they were not gods, but the work of human hands, wood and stone. Therefore, O Lord, our God, save us from the power of this man, that all the kingdoms of the earth may know that you alone, O Lord, are God.”
1.2/ God liberated Judah from king Assyria’s power.
+ When king Hezekiah finished his prayer, then Isaiah, son of Amoz, sent this message to Hezekiah: “Thus says the Lord, the God of Israel, in answer to your prayer for help against Sennacherib, king of Assyria: I have listened! This is the word the Lord has spoken concerning him: “‘She despises you, laughs you to scorn, the virgin daughter Zion! Behind you she wags her head, daughter Jerusalem; for out of Jerusalem shall come a remnant, and from Mount Zion, survivors. The zeal of the Lord of hosts shall do this.'”
+ The result of Sennacherib’s invasion: “That night the angel of the Lord went forth and struck down one hundred and eighty-five thousand men in the Assyrian camp. Early the next morning, there they were, all the corpses of the dead. So Sennacherib, the king of Assyria, broke camp, and went back home to Nineveh.”
2/ Gospel: The narrow gate and the constricted road lead to life.
2.1/ People must understand the values before they pay respect for God’s words and sacraments: To illustrate the great values of God’s words and sacraments, Jesus gave two images for his disciples to think about: “Do not give what is holy to dogs, or throw your pearls before swine, lest they trample them underfoot, and turn and tear you to pieces.” There are many ways to interpret this verse in the history.
(1) The Jewish people used this verse to discard the Gentiles. They think that only they are worthy of holy things, the Gentiles were compared with dogs and swines.
(2) The early Church used this verse to protect the sacrament of the Eucharist. The verse, “holy things are reserved for holy people” is used to prevent people who have not the same faith to receive the Eucharist.
(3) The early Church also used this verse to protect God’s words and the Catholic faith because there are always heresies which threaten the Catholic faith or want the Church to adapt with present fashions. In brief, the faithful need to study to understand before they know how to value God’s words and sacraments.
2.2/ Two examples of practicing God’s words:
(1) The golden rule can’t be compared with God’s word: The golden rule teaches: “What we don’t want other do to us, we must not do to other.” This rule is only negative because it prevents a sin to happen; but it doesn’t help us to develop our relationship with others. Jesus helped his disciples to advance further by teaching them, “Do to others whatever you would have them do to you. This is the law and the prophets.” This rule is positive because it helps to develop relationships.
(2) People like the widen door: Jesus taught his disciples the way to be successful: “Enter through the narrow gate; for the gate is wide and the road broad that leads to destruction, and those who enter through it are many. How narrow the gate and constricted the road that leads to life. And those who find it are few.” An example shall help us to understand his meaning: A student who like to watch television all times and to attend parties on the weekend, shall not be successful in doing exams like a student who spent most of his time in studying and preparing for them.
III. APPLICATION IN LIFE:
– When we face suffering or the strong power, it is the time for us to show how strong is our faith in God. God shall not abandon those who firmly trust in Him.
– We shall only know how to love God and things that belong to Him when we spend our time to study because “no knowing no loving.”
– The way of sufferings is the way which God chose for Christ and people to go through. We should courageously choose that way because it shall lead us to glory.