Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Ba Tuần 25 TN1

Thứ Ba Tuần 25 TN1
Bài đọc: Ezr 6:7-8, 12, 14-20; Lk 8:19-21.
1/ Bài đọc I: 7 Hãy để cho tổng trấn của người Do-thái và các kỳ mục Do-thái lo việc xây cất Nhà Thiên Chúa, họ phải tái thiết Nhà Thiên Chúa ở chỗ cũ.
8 Đây là lệnh ta ban cho các ngươi về cách đối xử với hàng kỳ mục Do-thái trong việc tái thiết Nhà Thiên Chúa: phải lấy tiền bạc của nhà vua trích từ thuế thu được ở Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, mà cung cấp đầy đủ các chi phí cho những người đó, không được gián đoạn.
12 Chớ gì Thiên Chúa, Đấng đã đặt Danh Người ngự tại đó, lật đổ bất cứ vua hay dân nào dám vi phạm sắc chỉ này mà tra tay phá huỷ Nhà Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem. Chính ta, Đa-ri-ô, đã ban lệnh này. Sắc chỉ phải được thi hành chu đáo! “
14 Hàng kỳ mục Do-thái tiếp tục xây cất và thành công trong việc đó, theo lời sấm của ngôn sứ Khác-gai và của ông Da-ca-ri-a con ông Ít-đô. Họ hoàn thành công việc xây cất đúng theo lệnh của Thiên Chúa Ít-ra-en và lệnh của vua Ky-rô, vua Đa-ri-ô, và vua Ác-tắc-sát-ta vua Ba-tư.
15 Nhà đó được xây xong ngày mồng ba tháng A-đa, năm thứ sáu triều vua Đa-ri-ô.
16 Con cái Ít-ra-en, các tư tế, các thầy Lê-vi và những người lưu đày trở về, hân hoan cử hành lễ khánh thành Nhà Thiên Chúa.
17 Để khánh thành Nhà Thiên Chúa, họ đã dâng một trăm con bò, hai trăm con cừu đực, bốn trăm con chiên, và bắt mười hai con dê đực, theo số các chi tộc Ít-ra-en, làm lễ tạ tội cho toàn thể Ít-ra-en.
18 Họ thiết lập hàng tư tế theo các phẩm trật của họ, và các thầy Lê-vi theo các cấp bậc của họ, để phục vụ Thiên Chúa tại Giê-ru-sa-lem, như đã chép trong sách Mô-sê.
19 Những người đi đày trở về cử hành lễ Vượt Qua ngày mười bốn tháng thứ nhất.
20 Các thầy Lê-vi, trăm người như một, đã thanh tẩy mình: tất cả đều thanh sạch, nên họ đã sát tế chiên Vượt Qua cho những người đi đày trở về, cho anh em của họ là các tư tế, và cho chính họ.
2/ Phúc Âm: 19 Mẹ và anh em Đức Giê-su đến gặp Người, mà không làm sao lại gần được, vì dân chúng quá đông.
20 Người ta báo cho Người biết: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, muốn gặp Thầy.”
21 Người đáp lại: “Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.”
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Làm theo thánh ý Thiên Chúa.
Nhiều người cho mọi sự xảy ra trong trời đất này là ngẫu nhiên tình cờ, không có chuyện gì liên hệ đến chuyện gì cả; nhưng lịch sử và đức tin chứng minh chẳng có sự gì ngẫu nhiên xảy ra cả, mọi sự xảy ra đều nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Dù có biết hay không biết, mọi người trong cuộc đời đều làm theo ý định của Thiên Chúa. Nếu con người ý thức được điều này, họ sẽ thấy cuộc đời có ý nghĩa và tìm được niềm vui khi thi hành ý Thiên Chúa; nếu không, con người sẽ phản kháng, khó chịu, và có thể đi lạc đường.
Các Bài Đọc hôm nay muốn chứng minh mọi người: Do-thái hay Dân Ngoại đều làm theo thánh ý Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, các vua Ba-tư, bắt đầu từ vua Cyrus, vâng lệnh Thiên Chúa cho dân Do-thái hồi hương, và giúp họ tái thiết Đền Thờ. Lý do của sự vâng lời này vì Thiên Chúa đã giúp vua Ba-tư đánh bại quân đội của vua Babylon. Các kỳ-mục Do-thái vâng lời Thiên Chúa trở về tái thiết Đền Thờ, thiết lập lại hàng tư tế và Lêvi, chuẩn bị các lễ nghi, và cử hành lễ Vượt Qua đầu tiên sau Thời Lưu Đày vào năm 515 BC. Tất cả những điều này đều đã được Thiên Chúa báo trước qua các tiên-tri. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tuyên bố mở rộng gia đình Thiên Chúa: tất cả những ai nghe và thi hành ý Thiên Chúa đều là mẹ, là anh/chị/em của Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Các vua Ba-tư thi hành ý định của Thiên Chúa.
1.1/ Các vua Ba-tư, Cyrus và Darius, làm theo thánh ý Thiên Chúa: Các vua Ba-tư là Dân Ngoại, hoàn toàn không biết Thiên Chúa, nhưng sẵn sàng làm theo thánh ý của Thiên Chúa, vì Ngài giúp các vua đánh bại quân Babylon. Điều này chứng minh Thiên Chúa quan phòng mọi sự trong vũ trụ: Thiên Chúa dùng vua Babylon như chiếc roi để đánh phạt dân Do-thái, rồi lại dùng vua Ba-tư như chiếc roi để trừng phạt vua Babylon, kế đến lại dùng vua Ba-tư để phóng thích dân Do-thái. Sau khi đã thắng trận, vua Ba-tư là Cyrus thực hành như Thiên Chúa đã truyền cho ông. Người kế vị Cyrus là Darius, ông cũng thi hành như thế.
(1) Xây dựng lại Đền Thờ (520-515 BC): Vua Darius ra sắc chỉ: ”Hãy để cho tổng trấn của người Do-thái và các kỳ mục Do-thái lo việc xây cất Nhà Thiên Chúa, họ phải tái thiết Nhà Thiên Chúa ở chỗ cũ.”
(2) Đài thọ chi phí xây dựng Đền Thờ: Không những vua Darius cho tái thiết Đền Thờ, Vua lại còn cung cấp chi phí để xây dựng Đền Thờ bằng tiền thuế thu được của dân Babylon. Vua Darius ra lệnh: ”Phải lấy tiền bạc của nhà vua trích từ thuế thu được ở Vùng bên kia sông Euphrate, mà cung cấp đầy đủ các chi phí cho những người đó, không được gián đoạn.”
(3) Hình phạt cho những ai dám phá hủy Đền Thờ: Để bảo vệ Đền Thờ không bị các vua khác tàn phá, vua Darius ra chiếu chỉ: ”Chớ gì Thiên Chúa, Đấng đã đặt Danh Người ngự tại đó, lật đổ bất cứ vua hay dân nào dám vi phạm sắc chỉ này mà tra tay phá huỷ Nhà Thiên Chúa ở Jerusalem. Chính ta, Darius, đã ban lệnh này. Sắc chỉ phải được thi hành chu đáo!”
1.2/ Hàng kỳ mục của Do-thái thi hành ý định của Thiên Chúa.
(1) Hoàn tất việc xây cất Đền Thờ (515 BC): ”Hàng kỳ mục Do-thái tiếp tục xây cất và thành công trong việc đó, theo lời sấm của ngôn sứ Haggai và của ông Zechariah con ông Iddo. Họ hoàn thành công việc xây cất đúng theo lệnh của Thiên Chúa Israel và lệnh của vua Cyrus, vua Darius, và vua Artaxerxes của Batư. Nhà đó được xây xong ngày mồng ba tháng Ada, năm thứ sáu triều vua Darius.” Con cái Israel ở các nơi, các tư tế, các thầy Lêvi, và những người lưu đày trở về, hân hoan cử hành lễ khánh thành Nhà Thiên Chúa.
(2) Thiết lập lại các lễ nghi trong Đền Thờ: Đã khoảng gần 70 năm kể từ khi Đền Thờ thứ nhất bị phá hủy; giờ hàng kỳ mục phải giúp thiết lập trở lại các lễ nghi trong Đền Thờ và hàng tư tế cũng như Lêvi. Điều này rất quan trọng để có sự chuyển tiếp dễ dàng cho các thế hệ theo sau.
+ Dâng lễ vật hy sinh và đền tội: Để khánh thành Nhà Thiên Chúa, họ đã dâng một trăm con bò, hai trăm con cừu đực, bốn trăm con chiên, và bắt mười hai con dê đực, theo số các chi tộc Israel, làm lễ tạ tội cho toàn thể Israel.
+ Thiết lập hàng tư tế và Levi: ”Họ thiết lập hàng tư tế theo các phẩm trật của họ, và các thầy Lêvi theo các cấp bậc của họ, để phục vụ Thiên Chúa tại Jerusalem, như đã chép trong sách Moses.”
+ Mừng lễ Vượt Qua (515 BC): ”Những người đi đày trở về cử hành lễ Vượt Qua ngày mười bốn tháng thứ nhất. Các thầy Lêvi, trăm người như một, đã thanh tẩy mình: tất cả đều thanh sạch, nên họ đã sát tế chiên Vượt Qua cho những người đi đày trở về, cho anh em của họ là các tư tế, và cho chính họ.”
2/ Phúc Âm: “Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.”
2.1/ Ai là mẹ tôi và anh em tôi? Trình thuật kể: ”Mẹ và anh em Đức Giêsu đến gặp Người, mà không làm sao lại gần được, vì dân chúng quá đông. Người ta báo cho Người biết: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, muốn gặp Thầy.”
Chúa Giêsu đáp lại: “Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.” Thoạt nghe câu trả lời, nhiều người sẽ dễ dàng đi đến kết luận: Chúa Giêsu không có tình nghĩa gia đình hay bất hiếu với Đức Mẹ. Điều này hoàn toàn thiếu cơ sở, vì ý của Chúa Giêsu là muốn mở rộng gia đình của Thiên Chúa tới mọi người cho tất cả những ai thi hành thánh ý Thiên Chúa; chứ không phải chỉ giới hạn trong vòng gia đình của Ngài mà thôi.
2.2/ Đức Mẹ và các anh em của Chúa Giêsu: Đức Mẹ không những là Mẹ vì đã sinh ra Chúa Giêsu; nhưng còn là Mẹ theo tiêu chuẩn mà Chúa Giêsu tuyên bố: “nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.” Đức Mẹ nghe và vâng lời Thiên Chúa suốt cuộc đời: khi khấn giữ mình đồng trinh; khi thưa lời “Xin Vâng” với sứ thần Gabriel; tại tiệc cưới Cana cũng như khi tìm thấy Chúa Giêsu trong Đền Thờ; khi đứng dưới chân Thập Giá; và khi giữ lời trăn trối của Chúa Giêsu để trở thành Mẹ các môn đệ và loài người. Nói tóm, Mẹ là gương mẫu cho những ai “nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.”
Các anh em của Chúa Giêsu: Nhiều người dựa vào câu này để chứng minh Chúa Giêsu có anh em và Đức Mẹ không thể đồng trinh vì có nhiều con khác. Tiếng Hy-lạp chỉ có một danh từ “adelphos” để chỉ anh em ruột, anh em họ, anh em kết nghĩa, hay anh em cùng chí hướng như trong quân đội, dòng tu, hay bất cứ hiệp hội nào. Vì thế, không thể dựa vào từ ngữ “adelphos” để kết luận như thế. Anh em của Chúa đề cập đến ở đây có thể là anh em họ với Chúa, như Giacôbê và Gioan; hay có thể là các tông-đồ, những người đồng chí hướng với Ngài. Các ông là anh em của Chúa không những theo tiêu chuẩn tự nhiên, mà còn là anh em theo tiêu chuẩn là người “nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành;” vì các ông sẵn sàng bỏ mọi sự để đi theo Chúa rao giảng Tin Mừng.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta phải tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa trong vũ trụ và trong cuộc đời chúng ta. Một niềm tin như thế sẽ giúp chúng ta chấp nhận mọi chuyện xảy ra trong cuộc đời.
– Bổn phận của chúng ta là tìm ra và thực hành ý định của Thiên Chúa. Ý định hiển nhiên nhất là lo sao cho chúng ta và mọi người đều được hưởng ơn cứu độ mà Đức Kitô đã sắp sẵn.

Tuesday of the 25 OT1

Readings: Ezr 6:7-8, 12, 14-20; Lk 8:19-21.
Reading 1: (Ezr 6:7-8, 12b, 14-20)
King Darius issued an order to the officials of West-of-Euphrates: “Let the governor and the elders of the Jews continue the work on that house of God;
they are to rebuild it on its former site.
I also issue this decree concerning your dealing with these elders of the Jews in the rebuilding of that house of God: From the royal revenue, the taxes of West-of-Euphrates,
let these men be repaid for their expenses, in full and without delay.
I, Darius, have issued this decree; let it be carefully executed.”
The elders of the Jews continued to make progress in the building, supported by the message of the prophets, Haggai and Zechariah, son of Iddo.
They finished the building according to the command of the God of Israel
and the decrees of Cyrus and Darius and of Artaxerxes, king of Persia.
They completed this house on the third day of the month Adar, in the sixth year of the reign of King Darius.
The children of Israel’priests, Levites,
and the other returned exiles celebrated the dedication of this house of God with joy.
For the dedication of this house of God, they offered one hundred bulls, two hundred rams, and four hundred lambs, together with twelve he-goats as a sin-offering for all Israel,
in keeping with the number of the tribes of Israel.
Finally, they set up the priests in their classes and the Levites in their divisions for the service of God in Jerusalem, as is prescribed in the book of Moses.
The exiles kept the Passover on the fourteenth day of the first month.
The Levites, every one of whom had purified himself for the occasion,
sacrificed the Passover for the rest of the exiles, for their brethren the priests, and for themselves.
Gospel: (Lk 8:19-21)
The mother of Jesus and his brothers came to him
but were unable to join him because of the crowd.
He was told, “Your mother and your brothers are standing outside
and they wish to see you.”
He said to them in reply, “My mother and my brothers
are those who hear the word of God and act on it.”
________________________________________
I. THEME: Doing God’s will
Many believe that everything happen in the earth are accident, there is not any relationship between them; but history and faith demonstrated that there is no accident, all that happen are in God’s providence. Even knowing or not knowing, all human beings do the will of God. If human beings realize this, they will see the meaning of life and are joyful when doing God’s will; if not, they will be anger, uneasy, and resisted.
Today readings want to demonstrate all people, Jews and Gentiles, are doing God’s will. In the first reading, the Persian kings, started with king Cyrus, obeyed God’s will to release the Israelites so that they could come back to their country and rebuid the Temple. The reason for that is God helped them to win over the Babylon kingdom. The Jewish elders obeyed God and came back to rebuild the Temple, to re-establish the priests and the Levites, and to prepare to celebrate the first Passover after the Exile in 515 BC. All these things happen are to fulfilled what has been fortold by the prophets before the Exile. In the Gospel, Jesus declares to open up God’s family to all who listen and to do God’s will; they are his mothers, brothers and sisters.
II. ANALYSES:
1/ Reading I: The Persian kings did God’s will.
1.1/ Cyrus and Darius, the Persian kings, did God’s will: They are Gentiles, never know God before, but were ready to do His will because He helped them to win over the Babylon armies. This shows God’s providence in controlling everything that happen in the world. According to prophets’ writings, God used Babylon as the stick to punish the Israelites, then He used Persia as the stick to strike the Babylonians, then He used Persian kings to release the Israelites. All these things happened are to achieve God’s will. After winning the battle against Babylon, the Persian king Cyrus did what God has commanded him. The one who succeeded him, Darius, also continued to do that. Darius gave a decree with three articles in it.
(1) To rebuid the Temple: This happened from 520-515 BC. Darius commanded as follows: “Let the governor and the elders of the Jews continue the work on that house of God;
they are to rebuild it on its former site.”
(2) To pay for the cost of rebuilding: King Darius did not only give permission, he also provided the mean to rebuild the Temple by the tax money, collected from the citizens of Babylon. King Darius commanded: “From the royal revenue, the taxes of West-of-Euphrates,
let these men be repaid for their expenses, in full and without delay.”
(3) The punishment for whoever dares to destroy the Temple: In order to protect the rebuilt Temple from all surrounding kings and leaders, Darius commanded: “Also I make a decree that if any one alters this edict, a beam shall be pulled out of his house, and he shall be impaled upon it, and his house shall be made a dunghill” (Ezra 6:11)
1.2/ The Israelite elders did God’s will.
(1) The Temple was completed in 515 BC: “The elders of the Jews continued to make progress in the building, supported by the message of the prophets, Haggai and Zechariah, son of Iddo. They finished the building according to the command of the God of Israel and the decrees of Cyrus and Darius and of Artaxerxes, king of Persia. They completed this house on the third day of the month Adar, in the sixth year of the reign of King Darius.” The children of Israel from everywhere: elders, priests, Levites came back to Jerusalem, and prepared to dedicate the Temple with joy.
(2) Re-establishing all ceremonies in the Temple: It is about 70 years from the time of the Temple was destroyed; the elders now must re-establish all ceremonies, priests, and Levites. This is very important to make an easy connection for the next generation because they were not familiar with them.
They celebrated the dedication of the Temple on the Passover Feast: “The exiles kept the Passover on the fourteenth day of the first month. The Levites, every one of whom had purified himself for the occasion, sacrificed the Passover for the rest of the exiles, for their brethren the priests, and for themselves.”
2/ Gospel: “My mother and my brothers are those who hear the word of God and act on it.”
2.1/ Who is my mother and my brothers? Luke reports in today Gospel: “The mother of Jesus and his brothers came to him but were unable to join him because of the crowd. He was told, “Your mother and your brothers are standing outside and they wish to see you.” He said to them in reply, “My mother and my brothers are those who hear the word of God and act on it.”
One can easily make a conclusion when hearing Jesus’ reply that Jesus did not have a special love for his mother and brothers. This is not correct since Jesus’ intention is to widen his family to all who do God’s will, not only those who belonged to the circle of his family. The only important requirement to become a member of God’s household is “to listen to the word of God and act on it.”
2.2/ The Blessed Mother and Jesus’ brothers: Mary is Jesus’ mother, not only because she gave birth to Jesus, but also the mother according to Jesus’ requirement, that is “to listen to the word of God and act on it.” Mary heard and obeyed God’s word in all her life: in taking the vow of virginity; in saying “Yes” to Gabriel’s announcement in the Annunciation event, in Cana, in the loosing of Jesus in the Temple, and specially, in standing courageously at the foot of the cross with Jesus, her son. Mary also obeyed Jesus to become the mother of all human beings. In a word, she set a good example to those who “listen to the word of God and act on it.”
Many people rely on the expression “the mother of Jesus and his brothers” to show that Mary cannot be a virgin because she had many other sons who are Jesus’ brothers. This is not correct, since in Greek there is only a noun “adelphos” to indicate brother, whether blood brother, or cousin, or sworn friend, or any those who has the same goal as in armies, religious orders, or any association. Therefore, one cannot rely on the noun “adelphos” to make such a conclusion. The brothers mentioned here could be Jesus’ cousins, James and Joseph, Salome’s sons, or the apostles. They are brothers, not only of the relationship, but also of having the same Jesus’ standard which is “to listen to the word of God and act on it.” They sacrificed all to follow Jesus to do God’s will by proclaining the Good News.
III. APPLICATION IN LIFE:
– We must believe in God’s providence for the world and our life. Such a faith will help us to accept all that happen in the world.
– Our duty is to find out and to do God’s will. The most obvious one is to work for our salvation and the salvation of all of which Jesus has bestowed on all mankind.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP