Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Năm Tuần 5 TN1, Năm lẻ

14.02.2019Thứ Năm Tuần 5 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Gen 2:18-25; Mk 7:24-30.
1/ Bài đọc I: 18 Đức Chúa là Thiên Chúa phán: “Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó.
19 Đức Chúa là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì: hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế.
20 Con người đặt tên cho mọi súc vật, mọi chim trời và mọi dã thú, nhưng con người không tìm được cho mình một trợ tá tương xứng.
21 Đức Chúa là Thiên Chúa cho một giấc ngủ mê ập xuống trên con người, và con người thiếp đi. Rồi Chúa rút một cái xương sườn của con người ra, và lắp thịt thế vào.
22 Đức Chúa là Thiên Chúa lấy cái xương sườn đã rút từ con người ra, làm thành một người đàn bà và dẫn đến với con người.
23 Con người nói: “Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi!
Nàng sẽ được gọi là đàn bà, vì đã được rút từ đàn ông ra.”
24 Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt.
25 Con người và vợ mình, cả hai đều trần truồng mà không xấu hổ trước mặt nhau.
2/ Phúc Âm: 24 Đức Giê-su đứng dậy, rời nơi đó, đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được.
25 Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người.
26 Bà là người Hy-lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà.
27 Người nói với bà: “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.”
28 Bà ấy đáp: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con.”
29 Người nói với bà: “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi.”
30 Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường và quỷ đã xuất.
________________________________________
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phẩm giá người phụ nữ
Người tị nạn Việt_Nam bị giằng co giữa 2 kiểu mẫu: nên theo kiểu Âu Tây, mà 5 thứ tự liên hệ được sắp xếp ưu tiên như sau: “đàn bà trước tiên, con nít, chó, cỏ, đàn ông;” hay theo kiểu Việt-Nam: “chồng chúa vợ tôi?” Điều quan trọng không phải việc phải đòi cho được sự ngang hàng, nhưng làm sao cho cuộc đời cả hai và gia đình được hạnh phúc. Cả hai kiểu mẫu trên đều dẫn tới những xáo trộn trong cuộc sống gia đình: Theo kiểu Âu Tây, đàn ông được xếp hạng sau cả con nít, chó, và cỏ, hỏi còn tư cách gì để hướng dẫn gia đình; và điều này hòan tòan trái ngược với ý định ban đầu của Thiên Chúa. Theo kiểu Việt-Nam, người vợ chỉ được coi như người tớ nữ của chồng, và hậu quả là người vợ bị quên lãng và đối xử rất tàn tệ; điều này cũng đi ngược lại với ý định ban đầu của Thiên Chúa. Thánh Phaolô trong Thư gởi các tín hữu Êphêsô đã đưa ra một kiểu mẫu Thánh Kinh: “Người vợ hãy vâng lời chồng như Giáo-Hội vâng lời Đức Kitô; và người chồng hãy yêu thương vợ như chính bản thân mình, và như Đức Kitô đã yêu thương và hy sinh mạng sống mình cho Giáo-Hội.”
Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong vai trò người phụ nữ. Trong Bài Đọc I, tác-giả Sách Sáng Thế Ký trình bày việc tạo dựng người nữ và ý định của Thiên Chúa từ ban đầu là cho Bà trở nên người trợ giúp của người nam. Trong Phúc Âm, người phụ nữ xứ Phoenician kiên nhẫn vượt qua bức tường Dân Ngọai và tự ái, để xin Chúa Giêsu chữa lành con gái mình.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa tạo dựng người nữ.
1.1/ Ý định ban đầu của Thiên Chúa: Đức Chúa là Thiên Chúa phán: “Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó. Đức Chúa là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì: hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế. Con người đặt tên cho mọi súc vật, mọi chim trời và mọi dã thú, nhưng con người không tìm được cho mình một trợ tá tương xứng.” Theo trình thuật này: (1) Chúa không muốn cho người nam ở một mình; (2) không có tạo vật nào dưới quyền con người có thể trở nên “trợ tá tương xứng cho người nam.” Điều này nói lên phẩm giá của người nữ: Bà, tuy là trợ tá, nhưng tương xứng với người nam; và không dưới quyền của người nam như những thú vật.
1.2/ Thiên Chúa tạo dựng người nữ từ người nam: “Đức Chúa là Thiên Chúa cho một giấc ngủ mê ập xuống trên con người, và con người thiếp đi. Rồi Chúa rút một cái xương sườn của con người ra, và lắp thịt thế vào. Đức Chúa là Thiên Chúa lấy cái xương sườn đã rút từ con người ra, làm thành một người đàn bà và dẫn đến với con người. Con người nói: “Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi! Nàng sẽ được gọi là đàn bà, vì đã được rút từ đàn ông ra.”
Khác với các ngôn ngữ khác, trong tiếng Do-Thái, đàn ông (ish) và đàn bà (ishah), chỉ sự liên hệ đơn nhất về bản tính giữa hai giống. Đó là lý do tại sao người nam thốt lên “đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi!”
Hôn nhân nam nữ nằm trong kế họach ban đầu của Thiên Chúa: “Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt.” Hôn nhân ban đầu cũng đòi hỏi một chồng một vợ, vì cả hai trở nên một xương một thịt.
Trước khi sa ngã, con người không có mặc cảm tội lỗi: “Con người và vợ mình, cả hai đều trần truồng mà không xấu hổ trước mặt nhau.” Đây không phải là sự bất bình thường về tình dục, nhưng vì cả hai hòan tòan tin tưởng nhau và không có gì phải dấu diếm, che đậy.
2/ Phúc Âm: Người phụ nữ Phoenician vượt qua xấu hổ để cầu xin cho con gái.
Trong 3 năm rao giảng của Chúa Giêsu, Ngài rất ít khi đi ra ngòai lãnh thổ của Do-Thái. Lý do không phải vì Ngài không muốn Tin Mừng của Ngài được lan rộng đến Dân Ngọai; nhưng vì Ngài đã có kế họach rõ ràng. Bổn phận của Ngài là loan báo Tin Mừng cho các chiên lạc của Nhà Israel. Các Tông-đồ, nhất là Phaolô và Barbara, sẽ loan truyền Tin Mừng đến cho Dân Ngọai. Đó là lý do tại sao trình thuật kể: “Đức Giêsu đứng dậy, rời nơi đó, đến địa hạt Tyre. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được. Thật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người.” Tuy không có ý định loan báo Tin Mừng và chữa bệnh cho Dân Ngọai, nhưng đứng trước cách biểu lộ niềm tin và sự kiên trì của Bà, Chúa Giêsu đã chữa lành cho con gái của Bà.
2.1/ Bà vượt qua bức tường ngăn cách Dân Ngọai: Thánh Marcô nói rõ về lai lịch của người phụ nữ: “Bà là người Hy-Lạp, gốc Phoenician thuộc xứ Syria. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà.” Bà biết rõ Chúa Giêsu là người Do-Thái, và theo truyền thống, Bà không có lý do gì để cầu xin Chúa Giêsu, vì người Do-Thái không muốn làm một điều gì với Dân Ngọai. Nhưng vì lòng thương con, Bà đã đạp đổ bức tường kỳ thị giữa hai dân tộc, để đến và cầu xin với Chúa.
2.2/ Bà vượt qua bức tường tự ái: Vượt qua được bức tường kỳ thị chủng tộc, Bà phải đương đầu với một bức tường khác khó khăn để vượt qua hơn: tính tự ái. Chúa Giêsu nói với Bà:
“Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.” Chúa Giêsu so sánh con của Bà với chó con, và như thế, Bà cũng bị so sánh như lòai chó. Khi một người bị so sánh như thế, thử hỏi bao nhiêu người có can đảm ở lại để tiếp tục nài xin như Bà: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con.” Đứng trước một người Dân Ngọai, thấy cách biểu lộ niềm tin và tình thương của Bà cho con như thế, Chúa Giêsu nói với bà: “Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi.” Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường và quỷ đã xuất.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Hai Bài Đọc hôm nay đòi hỏi chúng ta phải suy xét lại mối liên hệ giữa nam nữ, và liên hệ vợ chồng; và biết cách đối xử sao cho phù hợp với ý định của Thiên Chúa ban đầu.
– Chúng ta đừng dễ dàng chạy theo những trào lưu hiện hành của xã hội: “trọng nữ khinh nam” của Âu Tây, “nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô” của Trung-Hoa, hay “chồng chúa vợ tôi” của Việt-Nam; vì cả hai giới đều bình đẳng trước mặt Thiên Chúa. Tất cả các trào lưu này đều dẫn tới tình trạng mất quân bình trong đời sống gia đình.
– Cả hai giới đều cần nhau và có những quà tặng bổ xung cho nhau. Thánh Phaolô khuyên vợ phải vâng lời chồng, không phải như người nô lệ phải vâng lời chủ, nhưng ai cũng biết một gia đình không thể có 2 người lãnh đạo. Đồng thời, Ngài cũng khuyên chồng phải yêu thương vợ như yêu chính thân mình. Điều này lọai trừ tất cả những ích kỷ, hành hung, và bất trung với vợ mình. Chỉ có thế, gia đình chúng ta mới có thể tiến mạnh, hòa hợp yêu thương, và sống theo đường lối Thiên Chúa đã vạch định từ ban đầu.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Thursday of the Fifth Week in Ordinary Time (2)
Viết bởi LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP
THURSDAY OF THE 5 OT1

Readings: Gen 2:18-25; Mk 7:24-30.
1/ Reading I: NAB Genesis 2:18 The LORD God said: “It is not good for the man to be alone. I will make a suitable partner for him.” 19 So the LORD God formed out of the ground various wild animals and various birds of the air, and he brought them to the man to see what he would call them; whatever the man called each of them would be its name. 20 The man gave names to all the cattle, all the birds of the air, and all the wild animals; but none proved to be the suitable partner for the man. 21 So the LORD God cast a deep sleep on the man, and while he was asleep, he took out one of his ribs and closed up its place with flesh. 22 The LORD God then built up into a woman the rib that he had taken from the man. When he brought her to the man, 23 the man said: “This one, at last, is bone of my bones and flesh of my flesh; This one shall be called ‘woman,’ for out of ‘her man’ this one has been taken.” 24 That is why a man leaves his father and mother and clings to his wife, and the two of them become one body. 25 The man and his wife were both naked, yet they felt no shame.
2/ Gospel: NAB Mark 7:24 From that place he went off to the district of Tyre. He entered a house and wanted no one to know about it, but he could not escape notice. 25 Soon a woman whose daughter had an unclean spirit heard about him. She came and fell at his feet. 26 The woman was a Greek, a Syrophoenician by birth, and she begged him to drive the demon out of her daughter. 27 He said to her, “Let the children be fed first. For it is not right to take the food of the children and throw it to the dogs.” 28 She replied and said to him, “Lord, even the dogs under the table eat the children’s scraps.” 29 Then he said to her, “For saying this, you may go. The demon has gone out of your daughter.” 30 When the woman went home, she found the child lying in bed and the demon gone.
________________________________________
I. THEME:The dignity of woman
The Vietnamese refugees are divided between the two styles: whether they should follow the Western style which put the order as followed: lady first, children, dogs, grass and lastly men, or the Vietnamese style which considers husband as a master and wife as a slave. The most important thing isn’t about to be equal; but about how to bring happiness for their family. Both the two above styles lead to chaos in the familial life. According to the Western style, if a man is classified after children, dogs and grass, then how could he have dignity and power to lead his family and to educate his children? This is certainly not in God’s will. According to the Vietnamese style, a wife is only regarded as her husband’s maid. Many women are forgotten and treated unjustly. This is also opposite with God’s will. In the Letter to the Ephesians, the author gives us the perfect style when he said, “Wives, be subject to your husbands, as to the Lord; for the husband is the head of the wife as Christ is the head of the church, his body, and is himself its Savior. As the church is subject to Christ, so let wives also be subject in everything to their husbands. Husbands, love your wives, as Christ loved the church and gave himself up for her” (Eph. 5:22-25).
Today readings concentrate on the role of women. In the first reading, the author of the Book of Genesis reported God’s creation of the first woman and His purpose in creating her is to assist her husband. In the Gospel, the Phoenician woman patiently overcame the two obstacles: being a Gentiles and pride, to ask Jesus to heal her daughter.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: God created the first woman from the man’s rib.
1.1/ God’s will from the beginning: The Lord God said, “It is not good for the man to be alone. I will make a suitable partner for him.”So the Lord God formed out of the ground various wild animals and various birds of the air, and he brought them to the man to see what he would call them; whatever the man called each of them would be its name.The man gave names to all the cattle, all the birds of the air, and all the wild animals; but none proved to be the suitable partner for the man.” According to this report:
(1) God doesn’t want the man to be alone;
(2) None of God’s creatures can be “a suitable partner for him.” This highlights the dignity of the woman: though she is the assistant; but a suitable partner for the man and not under man’s authority as all animals.
1.2/ God created the woman from the man: “So the Lord God cast a deep sleep on the man, and while he was asleep, he took out one of his ribs and closed up its place with flesh.The Lord God then built up into a woman the rib that he had taken from the man. When he brought her to the man,the man said: “This one, at last, is bone of my bones and flesh of my flesh. This one shall be called ‘woman,’ for out of ‘her man’ this one has been taken.”
– Unlike other languages, the Jewish language indicates a closed relationship between a man (ish) and a woman (ishah). This is the reason why Adam cried out, “This one, at last, is bone of my bones and flesh of my flesh.”
– The passage also shows the marriage is in God’s will from the beginning, “That is why a man leaves his father and mother and clings to his wife, and the two of them become one body.” The marriage requires one husband and one wife because both of them become one body.
– Before the fall, people have no sense of sin as the author writes, “The man and his wife were both naked, yet they felt no shame.” This isn’t abnormal; but because both of them trust each other and have nothing to conceal or to hide from other.
2/ Gospel: The Phoenecian woman overcame all obstacles to secure her daughter’s healing.
During three years of Jesus’ public mission, he rarely went out of the Israel’s territory. The reason isn’t because he didn’t want the Gentiles to hear the Good News; but because he already had a clear plan. His duty is to preach the Gospel to the lost sheep of the Israel. His disciples, especially Paul and Barnabas, shall preach the Gospel to the Gentiles.
Mark briefly reported the case: “And from there he arose and went away to the region of Tyre and Sidon. And he entered a house, and would not have any one know it; yet he could not be hid.But immediately a woman, whose little daughter was possessed by an unclean spirit, heard of him, and came and fell down at his feet.Now the woman was a Greek, a Syro-phoenician by birth. And she begged him to cast the demon out of her daughter.”
Though Jesus had no intention to preach or to heal the Gentiles, but after witnessing her patience and her way of expressing faith, Jesus healed her daughter. She must overcame at least two main obstacles.
3.1/ She overcame the wall of discrimination: Mark clearly reported her origin, “the woman was a Greek, a Syro-phoenician by birth.” She knew Jesus is a Jew, and according to tradition, she had no reason to come to a Jew and to ask for a favor, because the Jews don’t want to have anything with the Gentiles. The love for her daughter helped her to overcome the wall of discrimination. She humbly came to Jesus and asked him to heal her daughter.
3.2/ She overcame the wall of pride: Overcame the wall of discrimination, she was challenging by a more difficult obstacle, the wall of her pride. Jesus said to her, “Let the children first be fed, for it is not right to take the children’s bread and throw it to the dogs.”
Jesus compared her daughter with a dog, and as such, she was also being compared as a dog. How many people could remain and continue to ask for a favor? But this woman wasn’t deterred, she answered him, “Yes, Lord; yet even the dogs under the table eat the children’s crumbs.”Recognizing her strong faith, Jesus said to her, “For this saying you may go your way; the demon has left your daughter.”And she went home, and found the child lying in bed, and the demon gone.
III. APPLICATION IN LIFE
– Today readings demand us to rethink the relationships between the two sexes and between a husband and a wife. We must behave in a way that corresponds with God’s will from the beginning.
– We shouldn’t chase after the modern styles in the societies: “Lady first” in the Western society; “one male is better than ten females” in the Chinese society or “a husband is a master of his wife.” Both male and female are equal before God. All the other styles lead to unbalance in the familial life.
– Both sexes need other and each sex has gifts that compensate other. The author of the Letter to the Ephesians advised a wife must obey her husband, not as a slave obeys his master; but everybody knows there can’t be two leaders in one family. He also advised a husband must love his wife as his own body. This love excludes all selfishness, violence and infidelity with his wife. Only in this model, our family can advance, in harmony and living according to God’s will from the beginning.