Lời Chúa Mỗi Ngày : Thứ Năm Tuần 2 TN, Năm lẻ

24.1.2019Thứ Năm Tuần 2 TN, Năm lẻ

Bài đọc: Heb 7:25 – 8:6; Mk 3:7-12.
1/ Bài đọc I: 25 Do đó, Người có thể đem ơn cứu độ vĩnh viễn cho những ai nhờ Người mà tiến lại gần Thiên Chúa. Thật vậy, Người hằng sống để chuyển cầu cho họ.
26 Phải, đó chính là vị Thượng Tế mà chúng ta cần đến: một vị Thượng Tế thánh thiện, vẹn toàn, vô tội, tách biệt khỏi đám tội nhân và được nâng cao vượt các tầng trời.
27 Đức Giê-su không như các vị thượng tế khác: mỗi ngày họ phải dâng lễ tế hy sinh, trước là để đền tội của mình, sau là để đền thay cho dân; phần Người, Người đã dâng chính mình và chỉ dâng một lần là đủ.
28 Vì Luật Mô-sê thì đặt làm thượng tế những con người vốn mỏng giòn yếu đuối, còn lời thề có sau Lề Luật, lại đặt Người Con đã nên thập toàn cho đến muôn đời.
1 Điểm chủ yếu trong những điều đang nói ở đây là điểm này: chúng ta có một vị Thượng Tế cao cả như thế ngự bên hữu ngai Đấng uy linh ở trên trời.
2 Vị đó lo việc tế tự trong cung thánh, trong lều trại thật, do Thiên Chúa chứ không phải do người phàm dựng lên.
3 Quả vậy, bất cứ ai được phong làm thượng tế cũng là để dâng lễ vật và tế phẩm; vì thế, vị này cũng cần phải có cái gì để dâng.
4 Vậy, giả như Đức Giê-su ở dưới thế, thì Người chẳng phải là tư tế, bởi vì đã có những người dâng lễ vật như Luật truyền.
5 Những người này lo việc phụng tự trong một thánh điện, mà thánh điện này chỉ là hình ảnh lu mờ mô phỏng thánh điện trên trời. Quả vậy, khi ông Mô-sê sắp dựng lều trại, thì ông được Thiên Chúa phán dạy rằng: Hãy nhìn xem và làm tất cả theo mẫu đã chỉ cho ngươi trên núi.
6 Nhưng hiện nay, Đức Giê-su được một tác vụ cao trọng hơn, bởi vì Người là trung gian của một giao ước tốt đẹp hơn; giao ước này căn cứ vào những lời hứa tốt đẹp hơn.
2/ Phúc Âm: 7 Đức Giê-su cùng với các môn đệ của Người lánh về phía Biển Hồ. Từ miền Ga-li-lê, người ta lũ lượt đi theo Người. Và từ miền Giu-đê,
8 từ Giê-ru-sa-lem, từ xứ I-đu-mê, từ vùng bên kia sông Gio-đan và vùng phụ cận hai thành Tia và Xi-đôn, người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm.
9 Người đã bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ, để khỏi bị đám đông chen lấn.
10 Quả thế, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, khiến ai ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người.
11 Còn các thần ô uế, hễ thấy Đức Giê-su, thì sấp mình dưới chân Người và kêu lên: “Ông là Con Thiên Chúa!”
12 Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai.
________________________________________

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chúa Giêsu là sự tòan hảo của Thiên Chúa.
Trong cuộc sống, con người phải trải qua nhiều giai đọan thử thách và vấp ngã, trước khi đạt tới chỗ tòan hảo. Tục ngữ Việt Nam cũng nói lên điều này trong câu: “Thất bại là mẹ thành công.” Tác giả Thư Do-Thái đề cập đến quan niệm này ngay từ đầu Thư: “Thuở xưa, nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các ngôn sứ; nhưng vào thời sau hết này, Thiên Chúa đã phán dạy chúng ta qua Thánh Tử. Thiên Chúa đã nhờ Người mà dựng nên vũ trụ, đã đặt Người làm Đấng thừa hưởng muôn vật muôn loài.” Khi cái hòan hảo tới thì cái tạm thời qua đi. Điều quan trọng là con người cần nhận ra cái hòan thiện và tin theo, chứ không ngoan cố giữ lại cái cũ.
Các Bài Đọc hôm nay nói lên vai trò quan trọng của Chúa Giêsu trong Mầu Nhiệm Cứu Độ của Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, Tác-giả Thư Do-Thái nhấn mạnh đến 3 yếu tố quan trọng trong việc Chúa Giêsu hiến mình làm của lễ đền tội cho con người: Ngài vừa là Thượng Tế theo phẩm trật Melkizedek, vừa là của lễ tòan hảo, và nơi Ngài dâng của lễ lên Thiên Chúa là ngai vàng nơi Thiên Chúa ngự trên trời. Trong Phúc Âm, khi nghe những gì Chúa Giêsu đã làm, dân chúng từ khắp nơi kéo đến để được nghe giảng và chữa lành bởi Chúa Giêsu; ngay cả các thần ô uế cũng khiếp sợ Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Chúa Giêsu vừa là Thượng Tế thập tòan, vừa là của lễ hy sinh tòan hảo.
1.1/ Của lễ của Thượng Tế Giêsu dâng thánh thiện và vẹn tòan hơn của lễ của Cựu Ước: Để chứng minh điều này, tác giả Thư Do-Thái đề cao những đặc tính của Chúa Giêsu: “Phải, đó chính là vị Thượng Tế mà chúng ta cần đến: một vị Thượng Tế thánh thiện, vẹn toàn, vô tội, tách biệt khỏi đám tội nhân và được nâng cao vượt các tầng trời.”
(1) Chỉ dâng hy lễ một lần là đủ: “Đức Giê-su không như các vị thượng tế khác: mỗi ngày họ phải dâng lễ tế hy sinh, trước là để đền tội của mình, sau là để đền thay cho dân; phần Người, Người đã dâng chính mình và chỉ dâng một lần là đủ.” Để hiểu ý tác giả, chúng ta cần so sánh vai trò của Chúa Giêsu là Thượng Tế theo phẩm trật Melkizedek với vai trò của Thượng Tế theo phẩm trật Aaron:
– Các Thượng-tế: có vai trò nổi bật trong Ngày Xá Tội, mỗi năm một lần. Trong ngày này, ông được quyền vào trong nơi Cực Thánh để dâng lễ đền tội cho dân. Trước khi có thể dâng lễ đền tội cho dân chúng, ông phải dâng lễ đền tội cho ông trước bằng lễ vật của chính ông. Sau đó, ông dâng lễ vật của dân để đền tội cho họ. Ngày Xá Tội cứ tiếp diễn mỗi năm như thế.
– Thượng Tế Giêsu: Vì Ngài thánh thiện vẹn tòan, nên Ngài không cần dâng của lễ đền tội cho mình. Để đền tội cho dân, Ngài dâng chính thân mình làm của lễ đền tội. Đây là lễ vật hy sinh thánh thiện và tinh tuyền nhất, không một của lễ nào có thể so sánh được. Chính vì vậy, Ngài chỉ cần dâng một lần là đủ. Vì thế, Chúa Giêsu vừa là Thượng Tế, vừa là lễ vật hy sinh; và vì Ngài sống mãi, nên biến cố hy sinh của Ngài trên Đồi Golgotha thay thế của lễ đền tội trong Ngày Xá Tội. Con người không cần lễ vật hy sinh của theo Luật Cựu Ước nữa.
(2) Chúa Giêsu là Thượng Tế của Thiên Chúa và của con người: Tác gỉa kết luận: “Vì Luật Moses thì đặt làm thượng tế những con người vốn mỏng giòn yếu đuối, còn lời thề có sau Lề Luật, lại đặt Người Con đã nên thập toàn cho đến muôn đời.” Nói cách khác, Chúa Giêsu vừa là Thượng Tế tòan hảo, và của lễ Ngài dâng để đền tội cho dân cũng tòan hảo vì là chính bản thân của Ngài.
1.2/ Thánh Điện để dâng của lễ là ngai vàng Thiên Chúa trên trời: Sau khi đã đề cập tới chức vụ Thượng Tế, và của lễ hy sinh đề tội, tác giả tiến đến chỗ dâng của lễ. Trong Cựu Ước, chỗ dâng của lễ là nơi Cực Thánh trong Đền Thờ. Trong Tân Ước, chỗ dâng của lễ là chính ngai vàng Thiên Chúa ngự: “Điểm chủ yếu trong những điều đang nói ở đây là điểm này: chúng ta có một vị Thượng Tế cao cả như thế ngự bên hữu ngai Đấng uy linh ở trên trời.”
(1) Nơi Cực Thánh trong Đền Thờ dưới đất: là nơi Thiên Chúa hiện diện với con người. Nơi này được xây cất bởi con người theo một kiểu mẫu mà Thiên Chúa đã chỉ dạy cho Moses trên núi, nhưng nơi này “chỉ là hình ảnh lu mờ mô phỏng thánh điện trên trời.”
(2) Ngai Thiên Chúa trong Thánh Điện trên trời: Khi Chúa Giêsu dâng lễ vật hy sinh, Ngài dâng “trong lều trại thật, do Thiên Chúa chứ không phải do người phàm dựng lên.”
Nói tóm, “Đức Giêsu được một tác vụ cao trọng hơn, bởi vì Người là trung gian của một giao ước tốt đẹp hơn; giao ước này căn cứ vào những lời hứa tốt đẹp hơn.”
2/ Phúc Âm: Mọi người từ khắp nơi kéo đến với Chúa Giêsu.
Bước đầu trong hành trình rao giảng của Chúa Giêsu thành công tốt đẹp: phần vì những lời giảng dạy của Ngài, phần vì những phép lạ Ngài làm cho dân chúng. Tiếng lành đồn xa, nên như trình thuật hôm nay kể, mọi người trong khắp vùng Cận Đông tuôn đến với Chúa Giêsu: “Đức Giêsu cùng với các môn đệ của Người lánh về phía Biển Hồ. Từ miền Galilee, người ta lũ lượt đi theo Người. Và từ miền Judah, từ Jerusalem, từ xứ Idumea, từ vùng bên kia sông Jordan và vùng phụ cận hai thành Tyre và Sidon, người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm.”
(1) Chúa Giêsu chữa con người khỏi mọi bệnh họan tật nguyền: Điều có sức hấp dẫn con người nhất là được chữa lành khỏi mọi bệnh họan tật nguyền. Dân chúng kéo đến với Chúa Giêsu để được chữa bệnh. Ngài có năng lực của Thiên Chúa đến nỗi “ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người.” Nếu cứ để họ chen lấn xô đẩy nhau để được đến gần và sờ vào Chúa, không khéo sẽ có nhiều tai nạn không may xảy ra. Hơn nữa, Chúa đến không phải chỉ để chữa bệnh, mà còn giảng dạy và mặc khải về Thiên Chúa, nên Chúa Giêsu đã khôn ngoan “bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ.”
(2) Các thần ô uế biết Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa: Danh xưng “con Thiên Chúa” không nhất thiết chỉ bản tính Thiên Chúa của Chúa Giêsu, vì danh xưng này được dùng để chỉ nhiều người như: các thiên thần (Gen 6:2), dân Do-Thái là con Thiên Chúa (Hos 11:1), vua của Do-Thái là con Thiên Chúa (II Sam 7:14), người công chính là con Thiên Chúa (Sir 4:10)… Các thần ô uế có thể nhận thấy một thứ quyền lực thánh thiện từ Chúa Giêsu đối chọi với sự ô uế của chúng, làm cho chúng không thể tồn tại, nên hỏang sợ kêu lên: “Ông là Con Thiên Chúa!” Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúa Giêsu là sự tòan hảo của Thiên Chúa. Chúng ta hãy tin tưởng và học hỏi nơi Ngài để biết về Thiên Chúa.
– Vì chúng ta không có thời gian nhiều để học hỏi mọi điều hay trong vũ trụ; điều quan trọng và cần thiết nhất chúng ta phải học là kiến thức về Thiên Chúa.
– Chỉ một người duy nhất có thể mang đến cho chúng ta Ơn Cứu Độ là Chúa Giêsu qua hiến lễ hy sinh của Ngài trên Thập Giá.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

Thursday of the Second Week in Ordinary Time
Viết bởi Lan Hương
THURSDAY OF THE 2 OT1

Readings: Heb 7:25 – 8:6; Mk 3:7-12.
1/ Reading I: NAB Hebrews 7:25 Therefore, he is always able to save those who approach God through him, since he lives forever to make intercession for them. 26 It was fitting that we should have such a high priest: holy, innocent, undefiled, separated from sinners, higher than the heavens. 27 He has no need, as did the high priests, to offer sacrifice day after day, first for his own sins and then for those of the people; he did that once for all when he offered himself. 28 For the law appoints men subject to weakness to be high priests, but the word of the oath, which was taken after the law, appoints a son, who has been made perfect forever. 8:1 The main point of what has been said is this: we have such a high priest, who has taken his seat at the right hand of the throne of the Majesty in heaven, 2 a minister of the sanctuary and of the true tabernacle that the Lord, not man, set up. 3 Now every high priest is appointed to offer gifts and sacrifices; thus the necessity for this one also to have something to offer. 4 If then he were on earth, he would not be a priest, since there are those who offer gifts according to the law. 5 They worship in a copy and shadow of the heavenly sanctuary, as Moses was warned when he was about to erect the tabernacle. For he says, “See that you make everything according to the pattern shown you on the mountain.” 6 Now he has obtained so much more excellent a ministry as he is mediator of a better covenant, enacted on better promises.
2/ Gospel: NAB Mark 3:7 Jesus withdrew toward the sea with his disciples. A large number of people (followed) from Galilee and from Judea. 8 Hearing what he was doing, a large number of people came to him also from Jerusalem, from Idumea, from beyond the Jordan, and from the neighborhood of Tyre and Sidon. 9 He told his disciples to have a boat ready for him because of the crowd, so that they would not crush him. 10 He had cured many and, as a result, those who had diseases were pressing upon him to touch him. 11 And whenever unclean spirits saw him they would fall down before him and shout, “You are the Son of God.” 12 He warned them sternly not to make him known.
________________________________________
I. THEME: Christ is God’s perfection.
In life, people must go through many trials and sufferings before they can reach perfection. The Vietnamese has an adage, “Failure is the mother of success.” The author of the Letter to the Hebrews mentioned this concept from the beginning of his Letter: “In times past, God spoke in partial and various ways to our ancestors through the prophets; in these last days, he spoke to us through a son, whom he made heir of all things and through whom he created the universe” (Heb 1:1-2 ). When the perfection comes, the imperfection is passed. The important thing is for people to recognize the perfection has come and to believe it, not to stubbornly hang on to the imperfection.
Today readings highlight Jesus’ important role in God’s mystery of salvation. In the first reading, the author of the Letter to the Hebrews emphasized on three important elements of Jesus’ sacrifice to redeem human sins: first, he is the priest according to the order of Melchizedek; secondly, he is the perfect sacrifice; and lastly, the sanctuary where he is offering his sacrifice is God’s sanctuary in heaven. In the Gospel, when people of many places heard of what Jesus has done, they came to him to hear his preaching and be healed by his power; even the evil spirits must fear him.
II. ANALYSIS:
1/ Reading I: Christ is both the perfect priest and sacrifice.
1.1/ Christ’s sacrifice is better and more holy than the Old Testament’s sacrifices: To prove this, the author listed out some of Jesus’ qualities, “It was fitting that we should have such a high priest: holy, innocent, undefiled, separated from sinners, higher than the heavens.”
(1) Christ offered his sacrifice once for all: He said, “He has no need, as did the high priests, to offer sacrifice day after day, first for his own sins and then for those of the people; he did that once for all when he offered himself.” In order to understand the author’s intention, we need to compare Jesus’ role as the high priest according to the order of Melchizedek with the high priest’s role according to the order of Aaron:
– The high priest: has a prominent role on the Day of Atonement, happened once a year. In this Day, he is permitted to enter the Most Holy to offer the sin offering for people. Before he can offer the sin offering for people, he must offer the sin offering for himself by his own sacrifice. Then, he can offer for people to expiate their sins. The Day of Atonement continues to happen every year.
– Christ, the High Priest: Since he is holy and perfect, he has no need to offer a sacrifice for himself. To atone people’s sins, he offered himself as their sin offering. This is the most holy and blameless sacrifice, there is no other sacrifice can be compared with. Because of this, he offered only once for all. Therefore, Christ is both the High Priest and the sacrifice; and because he lives forever, what happened on the Golgotha replaced the sin offering on the Day of Atonement. People have no need of any sacrifice according to the Old Testament’s law.
(2) Christ is the High Priest of both God and human beings: The author concluded, “For the law appoints men subject to weakness to be high priests, but the word of the oath, which was taken after the law, appoints a son, who has been made perfect forever.” In other words, Christ is both the perfect High Priest and his sacrifice is also perfect because it is his own body.
1.2/ The sanctuary where Christ offered his sacrifice is the heavenly sanctuary: After talked about Christ’s priesthood and sacrifice, the author proceeded to the sanctuary where the sacrifice is offered. In the Old Testament, the sanctuary is the Most Holy of the Jerusalem temple. In the New Testament, the sanctuary is God’s throne, as the author said: “The main point of what has been said is this: we have such a high priest, who has taken his seat at the right hand of the throne of the Majesty in heaven, a minister of the sanctuary and of the true tabernacle that the Lord, not man, set up.”
(1) The sanctuary of the earthly temple: is the place where God presents with people. This temple was built according to the pattern which God prescribed for Moses on the mountain; but this temple is only “a copy and shadow of the heavenly sanctuary.”
(2) God’s throne is the heavenly sanctuary: When Christ offers his sacrifice, he offers in “the true tabernacle that the Lord, not man, set up.”
In short, Christ “has obtained so much more excellent a ministry as he is mediator of a better covenant, enacted on better promises.”
2/ Gospel: People from everywhere came to Jesus.
The beginning of Jesus’ ministry was very successful due partly to his new teaching and partly to his healing on people. The good news spread out and many people of the Ancient Near East flowed to Jesus, as Mark reported: “Jesus withdrew with his disciples to the sea, and a great multitude from Galilee followed; also from Judea and Jerusalem and Idumea and from beyond the Jordan and from about Tyre and Sidon a great multitude, hearing all that he did, came to him.”
(1) Jesus healed people from all kind of diseases: What attracts people the most is to be healed from their sickness. People came to Jesus to be healed because Jesus has God’s power, so that “all who had diseases pressed upon him to touch him.” If Jesus let people press upon each other like that, some accidents might happen; moreover, he came not only to heal, but also to teach people about God’s revelation, Jesus wisely told his disciples “to have a boat ready for him.”
(2) The unclean spirits knew Jesus is the son of God: The title “son of God” isn’t necessary meant Jesus’ divine nature; because this title was used to indicate many different people: the angels (Gen 6:2), the Israel was “a child of God” (Hos 11:1), the Israel king is the son of God, “I will be his father, and he shall be my son” (2 Sam 7:14), the righteous is the son of God (Sir 4:10)… The unclean spirits might recognize a holy power coming from Jesus which opposed to their uncleaniness and were about to destroy them, so they they fell down before him and cried out, “You are the Son of God.” And he strictly ordered them not to make him known.
III. APPLICATION IN LIFE:

– Jesus is God’s perfection. We should believe in him and learn from him to know about God’s truth.
– Since we don’t have much time to learn everything, we should set priority for the more important and necessary thing which is the knowledge about God.
– Only the person who can bring salvation for us is Jesus through his sacrifice on the cross.