(27/10/2024 – CHÚA NHẬT 30 THƯỜNG NIÊN B) THƯA THẦY, XIN CHO TÔI NHÌN THẤY

Phúc Âm: Mc 10, 46-52

“Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Maccô.

Khi ấy, Chúa Giêsu ra khỏi thành Giêricô cùng với các môn đệ và một đám đông, thì con ông Timê tên là Bartimê, một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường, khi anh ta nghe biết đó là Chúa Giêsu Nadarét, liền kêu lên rằng: “Hỡi ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi”. Và nhiều người mắng anh bảo im đi, nhưng anh càng kêu to hơn: “Hỡi con vua Ðavít, xin thương xót tôi”.

Chúa Giêsu dừng lại và truyền gọi anh đến. Người ta gọi người mù và bảo anh: “Hãy vững tâm đứng dậy, Người gọi anh”. Anh ta liệng áo choàng, đứng dậy, đến cùng Chúa Giêsu. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo rằng: “Anh muốn Ta làm gì cho anh?” Người mù thưa: “Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy”. Chúa Giêsu đáp: “Ðược, đức tin của anh đã chữa anh”. Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.

Ðó là lời Chúa.

BÀI 1: NGƯỜI GỌI ANH – ANH THEO NGƯỜI

Suy Niệm

Tin Mừng Máccô kể chuyện Đức Giêsu chữa hai người mù.
Một người ở Bếtsaiđa, khi Ngài và các môn đệ
bắt đầu cuộc hành trình lên Giêrusalem (Mc 8,22-26).
Người kia, ở cuối cuộc hành trình này (Mc 10,46-52),
khi Ngài ra khỏi Giêricô để chuẩn bị vào Giêrusalem.
Anh mù ở Bếtsaiđa được người ta dẫn tới xin chữa.
Còn anh mù Ba-ti-mê trong bài Tin Mừng ta vừa nghe
thì ngồi ăn xin bên vệ đường ở Giêricô để kiếm sống.
Chắc anh nghĩ hôm nay sẽ là một ngày như mọi ngày.
Anh sống nhờ lòng tốt của khách hành hương
lên đền thờ Giêrusalem qua ngả Giêricô.

Bỗng anh nghe những bước chân của một đám đông,
và sướng vui khi biết Đức Giêsu có mặt trong đoàn.
Đây là vị ngôn sứ lẫy lừng ở vùng Nadarét.
Ngài có thể chữa bệnh, trừ quỷ và hoàn sinh kẻ chết.
Ngài đã dùng mấy ổ bánh mà nuôi cả đám đông.
Từ lâu anh mong có dịp gặp Ngài,
hy vọng Ngài cho đôi mắt anh được sáng.
Bây giờ Ngài đang đi ngang, trước mặt anh.
Cơ hội cho một cuộc hạnh ngộ đã đến gần,
dù Ngài không thấy anh, và anh cũng không thấy Ngài.
Làm sao báo cho Ngài biết là anh đang chờ Ngài?
Anh chỉ có một thứ vũ khí là tiếng kêu.
Anh tin chỉ cần Ngài nghe được tiếng kêu của anh
là Ngài biết có một người đang cần trợ giúp.
Anh đã cố kêu thật to, gọi tên riêng của Ngài,
tuyên xưng Ngài là Đấng Mêsia, Con vua Đavít.
Anh chẳng xin gì, chỉ xin Ngài dủ tình xót thương.
Tiếng kêu thống thiết đầy niềm tin và hy vọng.
Càng bắt anh im đi, anh càng kêu to hơn.
Tiếng kêu kiên trì đã chạm đến trái tim Đức Giêsu,
làm Ngài dừng chân, và cả nhóm cũng dừng chân.

Anh mù đã gọi Đức Giêsu, bây giờ Ngài gọi anh.
Rõ ràng Ngài muốn gặp anh, dù chưa biết anh là ai.
Khi nghe biết Đức Giêsu gọi, anh vội vã đứng dậy,
vất lại chiếc áo choàng vướng víu để đến với Ngài.
Đức Giêsu biết anh cần gì,
nhưng vẫn hỏi câu Ngài từng hỏi Giacôbê và Gioan:
“Anh muốn tôi làm gì cho anh?” (Mc 10,36).
Anh không xin được ngồi ghế cao trong vinh quang,
chỉ xin được thấy, cho anh thoát cảnh mù lòa,
để khỏi phải sống bằng tiền bố thí.
Không rõ Đức Giêsu đã làm gì để chữa mắt anh.
Chỉ biết anh nhìn thấy được, ngay sau khi Ngài nói:
“Anh hãy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh!”

“Anh hãy đi!”: Đức Giêsu đã nói như thế với anh nhà giàu.
Anh hãy đi, bán, cho, rồi trở lại và theo tôi (Mc 10,21).
Ngài mời anh nhà giàu theo Ngài làm môn đệ,
nhưng anh này không buông bỏ được của cải để theo.
Giờ đây Đức Giêsu cũng bảo anh mù hãy đi,
nhưng Ngài không mời anh theo làm môn đệ.
Vậy mà ngay sau khi được sáng mắt,
anh đã theo Ngài lên Giêrusalem.
Anh không ngồi ở vệ đường nữa,
nhưng nhập với đám đông theo Ngài trên đường.
Có một cuộc đổi đời chỉ sau một lần gặp gỡ!

Không rõ sau này anh có vào nhóm của Thầy không,
có theo Thầy Giêsu đến hết cuộc Khổ nạn không.
Điều quý nơi anh là lòng cương quyết muốn gặp Thầy.
Chẳng ai gặp được Thầy mà không cần nỗ lực.
Ông Dakêu đã phải chạy và phải leo lên cây.
Anh mù phải kêu to, át tiếng đám người quát nạt.
Xin cho mắt và lòng tôi bừng sáng, nhờ gặp được Giêsu.

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu,
Ai trong chúng con cũng có những điểm mù,
những vùng tối, nơi chúng con không thấy về mình,
nhưng người khác lại thấy rõ.
Chính vì thế chúng con cần nhau để ra khỏi sự mù lòa,
cần lắng nghe để biết về mình nhờ người khác,
cần cởi mở để cho người khác biết về mình.

Lạy Chúa Giêsu là Ánh sáng,
Chẳng ai trong chúng con muốn mình bị khiếm thị,
nhưng chúng con vẫn hay ở lại trong bóng tối,
vì bóng tối cho chúng con sự yên ổn,
và che giấu điều chúng con không muốn thấy nơi mình.
Xin cho chúng con dám mở ra để gặp ánh sáng
nơi những người khác ý kiến, khác lập trường,
nhờ đó những góc khuất được vén mở.

Lạy Chúa Giêsu,
xin cho chúng con khát mong ánh sáng của sự thật
hơn người mù mong sáng mắt.
Xin cho chúng con cùng nhau tìm kiếm ánh sáng Chúa
với trọn cả tâm hồn,
để ánh sáng Chúa giải phóng chúng con.

BÀI 2: XIN THƯƠNG XÓT TÔI

Suy Niệm

Con mắt là một bộ phận hết sức mong manh,
dễ bị tổn thương, dễ bị nhiễm trùng,
nhất là trong điều kiện vệ sinh ngày xưa.
Chúng ta không rõ lý do khiến anh Báctimê bị mù,
chỉ biết anh không mù từ lúc lọt lòng mẹ.
Anh đã từng được thưởng thức ánh nắng ban mai
hay nhìn ngắm những người thân yêu, bè bạn.
Bây giờ chỉ có bóng tối triền miên.
Anh Báctimê sống bằng nghề hành khất,
ngồi ăn xin bên vệ đường, sống bên lề xã hội.
Danh tiếng của Ðức Giêsu Nadarét, anh đã nghe nhiều.
Ngài có thể làm người mù bẩm sinh sáng mắt.
Anh tin vào Ngài, thầm mong có ngày được gặp.

Bài Tin Mừng hôm nay kể lại cuộc hạnh ngộ ấy.
Rất tình cờ, Ðức Giêsu đi ngang qua đời anh.
Anh mù lòa, ngồi đó như chỉ chờ giây phút này.
Khi nghe biết Ðức Giêsu cùng với đám đông đi qua,
anh thấy cơ may đã đến.
Tất cả sức mạnh của anh nằm ở tiếng kêu,
tiếng kêu thống thiết bi ai của một người đau khổ,
nhưng cũng là tiếng kêu đầy tin tưởng, hy vọng.
“Lạy ông Giêsu, Con vua Ðavít, xin thương xót tôi!”
Tiếng kêu báo hiệu một sự hiện diện, một cầu cứu.
Nhiều người muốn bịt miệng anh,
nhưng anh chẳng sợ gì đe dọa.
Càng bị đe dọa, anh càng gào to hơn nhiều.
Cuối cùng tiếng của anh đã đến tai Ðức Giêsu.
Ngài dừng lại và sai người đi gọi anh,
vì Ngài cũng chưa rõ anh đang ở đâu.
Khi biết mình được gọi, anh vội vã và vui sướng
vất bỏ cái áo choàng vướng víu,
nhẩy cẫng lên mà đến với Ðức Giêsu.
Anh đi như một người đã sáng mắt,
bởi thực ra mắt của lòng anh đã sáng rồi.
Khi được khỏi, lòng tin của anh trở nên mạnh hơn.
Anh thấy lại mặt trời, anh gặp Ðấng cho anh ánh sáng.
Không ngồi ở vệ đường nữa,
anh đứng lên đi theo Ðức Giêsu.

“Xin thương xót tôi. Xin cho tôi nhìn thấy lại” (Mc 10,51).
Ðây có phải là tiếng kêu của tôi không?
Khả năng thấy là một khả năng mỏng dòn.
Tôi có thể thấy điều này mà không thấy điều kia.
Tôi có thể lúc thấy, lúc không, hay cố ý không muốn thấy.
Lắm khi tôi không đủ sức để ra khỏi sự mù lòa của mình.
Tôi có kêu gào với Chúa để xin được ơn thấy lại không?
Một người dù đã được xóa mù, vẫn có thể mù lại.
Chính vì thế tôi cứ phải xin cho mình được thấy luôn.
Thấy mình bé nhỏ, thấy Chúa bao la, thấy anh em dễ mến.
Thấy là đi vào một con đường dài hun hút.
Chúng ta phải được Chúa xóa mù suốt đời.
Chỉ trong ánh sáng của Chúa, tôi mới nhìn thấy ánh sáng.

Gợi Ý Chia Sẻ

1. Bạn nghĩ gì về nạn hành khất ở nơi bạn sống? Ðâu là nguyên nhân? Ðâu là cách giải quyết tốt nhất?

2. Nhiều người tự giam mình trong sự mù lòa. Họ chỉ thấy điều họ muốn thấy. Họ bị khép kín trong thế giới chủ quan của họ. Có khi nào bạn thấy mình mù lòa về bản thân không? Làm sao bạn được sáng mắt trở lại?

Cầu Nguyện

Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.

Xin cho con được thấy bản thân
với những yếu đuối và khuyết điểm,
những giả hình và che đậy.

Cho con được thấy Chúa hiện diện bên con
cả những khi con không cảm nghiệm được.
Xin cho con thực sự muốn thấy,
thực sự muốn để cho ánh sáng Chúa
chiếu dãi vào bóng tối của con.

Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ