Phúc Âm: Ga 18, 33b-37
“Quan nói đúng: Tôi là Vua”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Philatô hỏi Chúa Giêsu rằng: “Ông có phải là Vua dân Do Thái không?” Chúa Giêsu đáp: “Quan tự ý nói thế, hay là có người khác nói với quan về tôi?”
Philatô đáp: “Ta đâu phải là người Do Thái. Nhân dân ông cùng các thượng tế đã trao nộp ông cho ta. Ông đã làm gì?” Chúa Giêsu đáp: “Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu nước tôi thuộc về thế gian này, thì những người của tôi đã chiến đấu để tôi không bị nộp cho người Do Thái, nhưng mà nước tôi không thuộc chốn này”.
Philatô hỏi lại: “Vậy ông là Vua ư?”
Chúa Giêsu đáp: “Quan nói đúng. Tôi là Vua. Tôi sinh ra và đến trong thế gian này là chỉ để làm chứng về Chân lý. Ai thuộc về Chân lý thì nghe tiếng Tôi”.
Ðó là lời Chúa.
BÀI 1: VẬY ÔNG LÀ VUA SAO?
Suy Niệm
Chuyện làm vua của Đức Giêsu đã bắt đầu từ lâu,
từ lời truyền tin của sứ thần cho Đức Mẹ:
“Đức Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đavít.
Người sẽ trị vì nhà Gia cóp đến muôn đời,
và Nước của Người sẽ vô cùng vô tận” (Lc 1,32-33).
Ngay từ khi được thụ thai, Đức Giêsu đã là Thiên Tử,
là Con Đấng Tối Cao, là Vua của một Nước.
Nhưng Nước đó khác với những gì người ta mong đợi.
Chính vì thế khi dân chúng định bắt Ngài làm vua
sau dấu lạ bánh hóa nhiều,
Đức Giêsu đã rút lui lên núi một mình (Ga 6,15).
Ngài thấy đó không phải là con đường Cha muốn.
Ngài không làm vua theo nghĩa chính trị.
Khi Đức Giêsu vào thành Giêrusalem lần cuối,
dân chúng cầm nhành lá thiên tuế ra đón Ngài tung hô:
“Chúc tụng vua Ítraen!” (Ga 12,13).
Nhưng Vua Giêsu lại không ngồi trên lưng ngựa,
mà hiền từ ngồi trên lưng một con lừa tơ (Ga 12,14).
Ngài biết cái chết kinh khủng đang chờ mình.
Ngài không phải là một vị vua khải hoàn chiến thắng,
nhưng là một tên tội phạm sắp bị xét xử.
Khi Philatô xử án Đức Giêsu,
câu hỏi đầu tiên của ông trong cả bốn Phúc Âm là:
“Ông có phải là vua người Do-thái không?”
Ba lần Đức Giêsu trả lời một câu như nhau:
“Chính ông nói đó !” (Mt 27,11; Mc 15,2; Lc 23,3).
Có vẻ Ngài không minh nhiên nhận mình là vua,
nhưng Ngài cũng không rõ ràng từ chối.
Ngài không muốn Philatô hiểu Ngài là một vị vua,
muốn đứng lên để lật đổ đế quốc Rôma.
Nhưng Ngài vẫn là vua theo nghĩa rất đặc biệt.
Trước mặt Philatô đầy quyền uy,
ba lần Ngài nhắc đến “Nước của Ngài” (Ga 18,36).
Nước ấy có những đặc điểm không giống các nước khác.
Một Nước không thuộc về thế gian này,
không thấy trên bản đồ, nhưng lại chi phối cả thế giới.
Một nước không có binh lính chiến đấu để bảo vệ vua.
Dân của Nước này là những người thuộc về sự thật,
đã nghe tiếng của vị Vua được sinh ra và đến trong thế gian
để làm chứng cho sự thật (Ga 18,37).
Đó là vị Vua đầu đội vương miện bằng gai,
mình khoác áo choàng đỏ tía (Ga 19,5)
được Philatô đưa ra ngoài giới thiệu với dân chúng.
Đó là vị Vua chịu đóng đinh với tấm bảng trên đầu:
“Giêsu Nadarét, vua người Do-thái” (Ga 19,19).
Đức Giêsu đã xây dựng Nước của Ngài một cách lạ lùng,
không có bóng dáng của vinh quang hay quyền lực,
trái lại, chỉ có những gì thế gian ruồng bỏ khinh chê.
Chúng ta thường cầu xin Cha cho “Nước Cha trị đến.”
Nước Cha với Nước của Vua Giêsu là một.
Khi Nước của Vua Giêsu được cả nhân loại nhận biết
thì Nước Chúa Cha được hiển trị.
Nhưng chỉ cầu xin thì không đủ, còn cần cộng tác nữa.
Người Kitô hữu phải cộng tác với Vua Giêsu
để xây dựng Nước Trời ngay trên mặt đất,
Nước của sự thật và sự sống,
của tình thương, công lý và hòa bình.
Như Thầy Giêsu, chúng ta phải làm chứng cho sự thật,
và chấp nhận mỗi ngày vác thập giá theo chân Thầy.
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
những hạt cải Chúa gieo vãi cách đây hai ngàn năm
nay đã trở thành cây cao
cho chim trời rủ nhau trú ngụ.
Nhúm men nhỏ bé được Chúa vùi vào khối bột
đã làm bột dậy lên,
để trở nên tấm bánh thơm ngon cho thế giới.
Sau hai mươi thế kỷ,
các môn đệ Chúa
không còn là Nhóm Mười Hai bé nhỏ
Hôm nay, các kitô hữu chiếm gần một phần ba thế giới.
Chúng con được mời gọi
xây dựng Nước Chúa trên trần gian,
cho đến khi mọi người nhận biết và tin yêu Chúa.
Xin cho chúng con đừng mặc cảm
vì người công giáo chỉ là thiểu số trên quê hương Việt Nam.
Nhưng xin cho chúng con mạnh dạn làm chứng cho Chúa
trong việc xây dựng một xã hội công bằng và huynh đệ.
Hôm nay chúng con
phải tiếp tục làm việc như Chúa,
gieo hạt giống để làm nên những cánh rừng,
trở nên chất xúc tác
để biến đổi môi trường mình sống.
Và chúng con biết rằng sớm muộn cũng sẽ thành công
vì tin Chúa vẫn cần cù làm việc với chúng con. Amen.
BÀI 2: ĐỨNG VỀ PHÍA SỰ THẬT
Suy Niệm
Từ sau vụ nổ big-bang, vũ trụ được thành hình,
và càng ngày càng bành trướng.
Trái đất chỉ là một hạt bụi nhỏ xíu trong vũ trụ,
nhưng nó lại lớn lao vô cùng,
vì là hành tinh được Thiên Chúa yêu thương và cứu chuộc.
Con Thiên Chúa đã ghi dấu chân mình trên mặt đất,
đã sống trọn phận người bên cạnh nhân loại anh em.
Mừng lễ Ðức Giêsu Kitô là Vua vũ trụ,
chúng ta được mời gọi ngắm nhìn trái đất tròn.
Ðây là vũ trụ của hơn 8 tỉ người đang sống.
Vũ trụ này sẽ đi về đâu? Lịch sử này sẽ đi về đâu?
Chúng ta tin tất cả sẽ quy phục Vua Giêsu,
để rồi Ngài sẽ dâng lại tất cả cho Thiên Chúa Cha.
Tuy Ðức Giêsu không nói rõ mình là vua,
cũng không chịu để dân chúng tôn vương mình,
nhưng Ngài lại nói nhiều về Nước của Ngài.
Nước đó, Philatô chẳng có gì phải sợ.
Một nước không có quân đội để chiến đấu,
không có lãnh thổ trên bản đồ, không thuộc về thế gian,
nhưng Nước đó lại có những công dân thực sự.
Bất cứ ai đứng về phía sự thật thì thuộc về Nước này.
Ðức Giêsu suốt đời đã làm chứng cho sự thật.
Họ đã nghe tiếng của Ngài và theo Ngài tiến bước.
Có những người tuy chưa biết Ðức Giêsu,
nhưng đã ở gần Ngài, vì đã dám làm chứng cho sự thật,
đã chịu bách hại vì bênh vực sự thật, và đã chết cho sự thật.
Họ ở gần Đức Giêsu vì Ngài là Sự Thật viết hoa.
Nước của Vua Giêsu là Nước của sự thật.
Sống theo sự thật chẳng bao giờ dễ dàng.
Kẻ trung thực thường thua thiệt, lại bị coi là dại dột.
Sống dối trá nhiều khi được coi là khôn ngoan.
“Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi”.
Chúng ta không nghe được tiếng Chúa,
chỉ vì ta sợ sự thật, sợ nói thật, sợ sống thật,
như Philatô muốn giữ ghế hơn là cứu người vô tội.
Lương tâm bị băng hoại, lòng tin vào nhau bị đổ vỡ.
Cuối cùng chính chúng ta là nạn nhân của mình,
trong một thế giới xây dựng trên những lô hàng giả.
Mừng lễ Ðức Giêsu Kitô là Vua vũ trụ,
ta thấy mình đứng trước một thế giới bề bộn bao vấn đề:
ô nhiễm, thiên tai, dịch bệnh, thất nghiệp, ma tuý,
chiến tranh, tham nhũng, đói nghèo, lạc hậu, bất công…
Thế lực của sự dữ và tội ác lại có vẻ thắng thế,
ích kỷ, hận thù, bạo lực tung hoành khắp nơi.
Chúng ta không chỉ cầu xin cho Nước Chúa mau đến,
mà còn nỗ lực đưa tinh thần Ðức Kitô vào mọi cơ cấu trần gian:
chính trị, xã hội, nghệ thuật, giáo dục, thể thao, giải trí…
Càng làm cho sự thật và tình yêu thắng thế
thì Nước Chúa càng lớn lên
cho đến lúc thành tựu viên mãn vào ngày tận thế.
Xin Ðức Giêsu làm Vua cả vũ trụ
nhờ làm Vua những tiểu vũ trụ là cõi lòng từng người.
Gợi Ý Chia Sẻ
1. Các bạn trẻ thường có một thần tượng để tôn sùng. Có người mê vua bóng đá Pelé hay vua nhạc rock Michael Jackson… Bạn có ai là thần tượng không? Bạn đã sống như thần tượng đó ra sao?
2. Vũ trụ vật chất là quà tặng của Thiên Chúa cho con người, bạn nghĩ gì về nạn ô nhiễm ngày càng gia tăng trên trái đất do chặt cây, đốt rừng, nước thải, bụi khói, tiếng ồn…?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
nếu ngày mai Chúa quang lâm,
chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng.
Thế giới này còn bao điều khiếm khuyết, dở dang,
còn bao điều nằm ngoài vòng tay của Chúa.
Chúa đâu muốn đến để hủy diệt,
Chúa đâu muốn mất một người nào…
Xin cho chúng con biết cộng tác với Chúa
xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng,
vui tươi và hạnh phúc,
để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn
cho mọi người và cho cả vũ trụ.
Xin nuôi dưỡng nơi chúng con
niềm tin vững vàng
và niềm hy vọng nồng cháy,
để tất cả những gì chúng con làm
đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ