Lời Chúa: Lc 9, 18-24
Hôm ấy, Ðức Giêsu cầu nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông rằng: “Ðám đông nói Thầy là ai?” Các ông thưa: “Họ bảo Thầy là ông Gioan Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Êlia, kẻ khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại.” Người lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phêrô thưa: “Thầy là Ðấng Kitô của Thiên Chúa.” Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai. Người bảo rằng: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sống lại.”
Rồi Ðức Giêsu nói với mọi người: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.”
Suy niệm:
Ðám đông bảo Thầy là ai?
Nói chung đám đông coi Ngài là một ngôn sứ đã khuất,
nhưng nay sống lại:
một Gioan Tẩy Giả, một Êlia hay một ngôn sứ nào khác.
Hiểu như thế đã là kính trọng lắm rồi,
nhưng tiếc thay lại không đúng,
vì Ðức Giêsu chẳng phải là người của kiếp trước hiện về…
Hôm nay tôi cũng cần biết người quanh tôi nghĩ gì về Ngài:
một nhà cách mạng xã hội? Một nhà cải cách tôn giáo?
một người đã dám sống và đã chịu chết,
để khai sinh một xã hội bình đẳng và huynh đệ đại đồng?
Có cái nhìn còn khiếm khuyết,
nhưng đã là một con đường rộng mở về chân lý.
Các con bảo Thầy là ai?
Phêrô trả lời đúng: Thầy là Ðức Kitô của Thiên Chúa.
Bản thân tôi cũng phải trả lời câu hỏi trên,
sau khi đã theo Chúa một thời gian dài.
Ðức Giêsu là một mầu nhiệm không ngừng mở ra và lớn mãi.
Ngài không thay đổi, nhưng sau mỗi biến cố,
tôi lại khám phá ra những nét mới nơi con người Ngài.
Ngài vẫn là một, hôm qua cũng như hôm nay,
nhưng Ngài thường đến với tôi dưới nhiều dáng dấp.
Ðời tôi là một chuỗi những câu trả lời cho câu hỏi:
“Con bảo Thầy là ai?”
Càng lúc câu trả lời càng được thanh luyện.
Tôi sẽ sống dựa trên câu trả lời của mình.
Ðức Kitô bảo mình là ai?
Ngài thường định nghĩa mình bằng những hình ảnh cụ thể.
Tôi là Cửa (Ga 10,7), là Mục Tử (10,11), là Ánh Sáng (12,46).
Tôi là Ðường (14,6), là Cây Nho (15,1), là Bánh (6,51).
Ðịnh nghĩa nào cũng gắn chặt Ngài với con người.
Cửa để chiên ra vào. Mục Tử để chiên được sống.
Ánh Sáng để ta dễ bước đi, Ðường để đưa ta đến với Cha.
Thân Nho để các cành sinh trái, Bánh để nuôi nhân loại.
Ðức Kitô sống cho con người và sống với con người.
Ngài nhận mình là Chúa, là Thầy, là Bạn,
là Anh Trưởng của mọi người chúng ta.
Ngài nhận mình là Ðức Kitô dân Do thái mong đợi.
Nhưng Ngài không giấu ta thân phận của Ngài:
phải vượt qua khổ đau và cái chết mới được vào cõi sống.
Ðức Kitô bảo tôi là ai?
Kitô hữu là người vác thập giá theo sau Ðấng vác thập giá.
Chẳng có con đường nào khác ngoài con đường Ngài đã đi.
Thân phận Kitô hữu gắn liền với thân phận Thầy mình:
“Nếu ta cùng chết với Ngài, ta sẽ cùng sống với Ngài” (2Tm 2,11).
Mầu nhiệm Vượt Qua nằm ở trung tâm đời sống Kitô hữu.
Vượt qua lớn nhất là vượt qua chính mình mỗi ngày.
Từ bỏ chính mình là để có thể sống cho tha nhân.
Mất mạng sống mình là để tín trung với Chúa.
Ước gì tôi là tôi hơn, khi tôi ra khỏi tôi.
Cầu nguyện:
Lạy Thầy Giêsu,
Thầy không gọi chúng con là tôi tớ,
Thầy cũng không chỉ coi chúng con là môn đệ.
Thầy còn coi chúng con như bạn hữu của Thầy,
vì Thầy đã thổ lộ cho chúng con
những điều riêng tư thầm kín nhất
trong tương quan giữa Thầy và Cha.
Hơn nữa, sau phục sinh,
Thầy đã gọi các môn đệ là anh em.
Mặc nhiên Thầy tự nhận mình là Anh Trưởng
đứng đầu một đoàn em đông đúc.
Xin cho chúng con luôn thi hành ý muốn của Cha
để trở nên những người em cùng huyết nhục với Thầy.
Lạy Thầy Giêsu, Thầy đã nâng chúng con lên
làm môn đệ, làm bạn, làm anh em của Thầy.
Còn Thầy lại hạ mình xuống
phục vụ chúng con như người tôi tớ,
rửa chân cho chúng con như một nô lệ
và chết thay cho chúng con trên thập giá.
Xin cho chúng con hiểu được tấm lòng của Thầy
và sống yêu thương mọi người như anh em. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ