Lời Chúa: Lc 24, 35-48
Hai môn đệ từ Emmau trở về, thuật lại cho Nhóm Mười Một và các bạn hữu những việc đã xảy ra dọc đường và mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh. Các ông còn đang nói, thì chính Ðức Giêsu đứng giữa các ông và bảo: “Bình an cho anh em!” Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma. Nhưng Người nói: “Sao anh em lại hoảng hốt? Sao còn ngờ vực trong lòng? Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây?” Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem. Vì mừng quá, các ông vẫn chưa tin và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi: “Ở đây anh em có gì ăn không?” Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng. Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông. Rồi Người bảo: “Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Môsê, các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm.”
Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh và bảo: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Ðấng Kitô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại, và phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giêrusalem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân của những điều này”.
Suy niệm:
Những kitô hữu chúng ta thường nghĩ rằng
tin Thầy Giêsu phục sinh chẳng có gì khó.
Chỉ cần thấy mồ không còn xác Thầy nằm đấy,
và thấy Thầy hiện ra với mình, là có niềm tin ngay.
Qua các sách Tin Mừng, ta lại thấy tin không dễ chút nào.
Đức Giêsu đã rất vất vả trong việc làm cho các môn đệ
tin rằng Ngài đã được Thiên Chúa phục sinh.
Khi Thầy Giêsu hiện ra với mười một môn đệ
trên một ngọn núi đã được báo trước, ở vùng Galilê,
có những ông quỳ xuống bái lạy,
nhưng có mấy ông vẫn hoài nghi (Mt 28,17).
Khi Thầy Giêsu hiện ra với mười người trong nhóm Mười Hai,
ông Tôma không có mặt, và ông tuyên bố sẽ không tin
nếu không được tự mình kiểm chứng (Ga 20,25.27).
Thầy Giêsu trách Tôma cứng lòng, chỉ chịu tin khi thấy.
Nhưng Thầy còn trách cả Nhóm Mười Một (Mc 16,14)
vì họ không chịu tin những kẻ đã được thấy Ngài sau phục sinh.
Họ đã không tin vào lời chứng của các phụ nữ (Lc 24,10-11).
Quả thật không dễ để tin vào sự sống lại
của vị Thầy đã bị đóng đinh, chết và chôn táng trong mồ.
Chuyện này chưa bao giờ xảy ra, chưa bao giờ nghe nói.
Tuy vậy, niềm tin Đức Giêsu đã được phục sinh
lại là niềm tin cốt lõi và căn bản của Kitô giáo.
Sau khi về với Cha,Thầy Giêsu muốn các môn đệ
trở thành những chứng nhân cho sự phục sinh của Thầy.
Họ sẽ không đi rao giảng tin buồn về một vĩ nhân đã chết,
nhưng sẽ đi loan báo Tin Mừng
về một Đấng đã chết nhưng nay đang sống,
Đấng ấy đã đến gặp họ, và đang hoạt động với họ.
Chính vì thế các môn đệ cần một kinh nghiệm sâu xa.
Đấng phục sinh đích thân hiện ra để cho họ kinh nghiệm đó,
cho họ niềm xác tín không lay chuyển,
đến nỗi họ dám hiến mạng sống mình để làm chứng sau này.
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy những nỗ lực của Thầy Giêsu
trong việc làm cho Nhóm Mười Một tin Thầy đã phục sinh.
Dù Thầy đã hiện ra cho Simôn và hai môn đệ về Emmau,
nhưng lạ thay, khi Thầy hiện ra cho Nhóm Mười Một
thì họ lại kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma (Lc 24,36-37).
Họ nghĩ ma là của hồn của người chết hiện về,
vì thế bóng ma thì mỏng manh như sương khói.
Thầy Giêsu đã làm hết sức để họ không nghĩ Ngài là ma.
Ngài cho họ xem tay chân, thậm chí rờ vào tay chân Ngài.
Ngài thuyết phục họ bằng lý luận để họ tin:
“Chính Thầy đây mà, cứ rờ mà xem, ma đâu có thịt xương
như anh em thấy Thầy có đây” (Lc 24,39).
Nhưng vì các ông vẫn chưa tin và còn ngỡ ngàng,
Thầy Giêsu đã ăn một khúc cá nướng trước mặt các ông.
Đấng phục sinh đã làm những điều cụ thể,
để cho các ông thấy Ngài không phải là ma,
nhưng là người đang sống với thân xác được phục sinh.
Đấng phục sinh không chỉ giúp các ông tin bằng thực nghiệm.
Những điều ấy cần nhưng không đủ.
Như đối với hai môn đệ Emmau, Ngài còn muốn cho họ thấy
đau khổ và cái chết của Ngài đã được ghi trong Sách Thánh.
Đó không phải là một thất bại hay rủi ro,
nhưng là điều nằm trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa.
Qua Khổ nạn mà Thầy Giêsu được vào vinh quang phục sinh.
Qua Phục sinh mà ơn tha tội đến với mọi dân tộc (Lc 24,47).
Với lời giải thích Kinh Thánh của Thầy Giêsu phục sinh,
mọi biến cố đau buồn đã qua trở nên hiểu được,
và mọi vết thương trong tâm hồn họ được chữa lành.
Chúng ta không được Đức Giêsu hiện ra giải thích Kinh Thánh,
cũng không được Ngài bẻ bánh và trao cho ta.
Nhưng chúng ta được tham dự Thánh Lễ mỗi Chúa Nhật,
Nơi đây, Chúa phục sinh tiếp tục giải thích Kinh Thánh,
và tiếp tục trao cho ta Tấm Bánh là Mình Ngài.
Sự bao dung, kiên nhẫn và yêu thương của Ngài là vô bờ.
Chỉ mong chúng ta dám làm chứng cho Đấng phục sinh…
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu phục sinh,
Xin cho chúng con học được cách cư xử của Chúa.
Khi được Cha trao toàn quyền trên trời dưới đất,
Chúa vẫn cư xử tế nhị như một người phục vụ.
Chúa nướng bánh và cá cho các môn đệ ăn.
Khi được Cha cho sống lại vinh quang,
Chúa vẫn là người đi bước trước đến với các môn đệ.
Chúa hẹn họ đến Galilê, để nối lại tình Thầy trò,
để chữa lành những vết thương do vấp ngã.
Khi được Cha nâng dậy từ cõi chết,
Chúa không quên tấm lòng của các phụ nữ,
những người đã theo Chúa từ lâu,
đã có mặt khi Chúa chịu đóng đinh và chôn táng.
Những phụ nữ đầu tiên ra thăm mộ
là những người đầu tiên được gặp Chúa,
và được Chúa trao sứ mạng loan báo Tin Vui.
Chúng con học nơi Chúa sự nhẫn nại,
khi thấy Chúa chịu đựng sự cứng lòng của ông Tôma,
học nơi Chúa óc hài hước,
khi thấy Chúa đồng hành với hai môn đệ bỏ đi vì thất vọng.
Chúa phục sinh cao cả nhưng đã tự hạ mình
để chinh phục lại nhóm môn đệ, không để mất một ai.
Chúa có nhiều cách để làm cho người ta nhận ra Chúa,
qua việc gọi tên hay làm cử chỉ bẻ bánh,
qua mẻ cá lạ hay qua việc cho họ xem những vết thương…
Chúa đến qua hình dáng anh làm vườn hay người khách lạ.
Lạy Chúa Giêsu phục sinh,
Xin dạy chúng con đem đến cho con người hôm nay
an bình và hy vọng, niềm tin yêu và Thánh Thần.
Xin cho khuôn mặt chúng con luôn tươi vui để làm chứng,
luôn bừng sáng để tỏa lan sức sống của Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.