Phúc Âm: Mt 22, 1-14
“Các ngươi gặp bất cứ ai, thì hãy mời vào dự tiệc cưới”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu lại phán cùng các đầu mục tư tế và kỳ lão trong dân những dụ ngôn này rằng: “Nước trời giống như vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử. Vua sai đầy tớ đi gọi những người đã được mời dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Vua lại sai các đầy tớ khác mà rằng: “Hãy nói cùng những người đã được mời rằng: Này ta đã dọn tiệc sẵn rồi, đã hạ bò và súc vật béo tốt rồi, mọi sự đã sẵn sàng: xin mời các ông đến dự tiệc cưới”. Những người ấy đã không đếm xỉa gì và bỏ đi: người thì đi thăm trại, người thì đi buôn bán; những người khác thì bắt đầy tớ vua mà nhục mạ và giết đi. Khi vua nghe biết, liền nổi cơn thịnh nộ, sai binh lính đi tru diệt bọn sát nhân đó, và thiêu huỷ thành phố của chúng. Bấy giờ vua nói với các đầy tớ rằng: “Tiệc cưới đã dọn sẵn sàng, nhưng những kẻ đã được mời không đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới”. Các đầy tớ liền đi ra đường, gặp ai bất luận tốt xấu, đều quy tụ lại và phòng cưới chật ních khách dự tiệc.
Ðoạn vua đi vào quan sát những người dự tiệc, và thấy ở đó một người không mặc y phục lễ cưới. Vua liền nói với người ấy rằng: “Này bạn, sao bạn vào đây mà lại không mặc y phục lễ cưới?” Người ấy lặng thinh. Bấy giờ vua truyền cho các đầy tớ rằng: “Trói tay chân nó lại, ném nó vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc và nghiến răng! Vì những kẻ được gọi thì nhiều, còn những kẻ được chọn thì ít”.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc đọc bài này: Mt 22, 1-10
“Các ngươi gặp bất cứ ai, thì hãy mời vào dự tiệc cưới”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu lại phán cùng các đầu mục tư tế và kỳ lão trong dân những dụ ngôn này rằng: “Nước trời giống như vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử. Vua sai đầy tớ đi gọi những người đã được mời dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Vua lại sai các đầy tớ khác mà rằng: “Hãy nói cùng những người đã được mời rằng: Này ta đã dọn tiệc sẵn rồi, đã hạ bò và súc vật béo tốt rồi, mọi sự đã sẵn sàng: xin mời các ông đến dự tiệc cưới”. Những người ấy đã không đếm xỉa gì và bỏ đi: người thì đi thăm trại, người thì đi buôn bán; những người khác thì bắt đầy tớ vua mà nhục mạ và giết đi. Khi vua nghe biết, liền nổi cơn thịnh nộ, sai binh lính đi tru diệt bọn sát nhân đó, và thiêu huỷ thành phố của chúng. Bấy giờ vua nói với các đầy tớ rằng: “Tiệc cưới đã dọn sẵn sàng, nhưng những kẻ đã được mời không đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới”. Các đầy tớ liền đi ra đường, gặp ai bất luận tốt xấu, đều quy tụ lại và phòng cưới chật ních khách dự tiệc.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
“Thiên Chúa chúng ta chỉ toàn đưa ra những cấm đoán”,
một bạn trẻ đã bực bội nói như vậy
khi anh nhớ lại nền giáo dục mình phải chịu.
Thật ra Thiên Chúa không phải là người khắt khe.
Ngài mời chúng ta đến dự tiệc vui, tiệc cưới.
Ngài thích chia sẻ niềm vui và sự sống cho con người.
Ngài cần con người đáp lại lời mời đó,
để sự hiệp thông giữa đôi bên được trọn vẹn.
Có ai nếm được nỗi chờ mong của Thiên Chúa không
khi khách mời không chịu đến?
Có ai nếm được nỗi đau của Thiên Chúa không
khi con người hờ hững trước bữa tiệc
mà Ngài đã đặt vào đó cả lòng mình?
Tôi có trăm ngàn lý do để từ chối lời mời:
Chuyện làm ăn, chuyện học hành, chuyện gia đình, bè bạn,
chuyện giải trí, chuyện lo cho sự nghiệp tương lai…
Tôi có nhiều thứ ưu tiên khác
nên việc đến gặp gỡ Thiên Chúa
bị đẩy xuống hàng thứ yếu.
Biết bao lần chúng ta lỡ hẹn với Ngài,
từ chối niềm vui và sự sống đích thực
để chạy theo những cái bóng.
Nhưng Thiên Chúa vẫn cứ sai người đi mời.
Bàn tiệc lúc nào cũng sẵn sàng.
Vấn đề là tôi có đến không,
tôi có đặt Chúa lên trên những bận tâm về mình không?
Dân tộc Do Thái chính thức được mời dự tiệc.
Thiên Chúa đă sai đến với dân Ngài yêu mến
những ngôn sứ và những nhà rao giảng Tin Mừng.
Nhưng họ đã khước từ và một số bị giết đi.
Bữa tiệc linh đình vốn dành cho khách quý
nay trở thành bữa tiệc cho mọi người
mà các đầy tớ tình cờ gặp ngoài đường phố.
“Từ phương đông, phương tây, nhiều người sẽ dự tiệc
cùng các tổ phụ Abraham, Isaác và Giacóp…”
Chúng ta là dân ngoại, được mời vào phòng tiệc,
được gia nhập Hội Thánh qua phép Rửa.
Có người đã vào phòng tiệc mà vẫn bị mời ra,
vì không mang y phục lễ cưới.
Có người theo đạo mà vẫn không được vào Nước Trời
vì họ đánh mất tấm áo trắng ngày Rửa tội.
Chúng ta phải coi chừng
kẻo lại rơi vào sự tự mãn như người Do Thái.
Ðược làm con cái Chúa, được sống trong Hội Thánh
đó không phải chỉ là những ơn để nhận,
mà còn là ơn để sống.
Mặc y phục lễ cưới là thực sự đổi đời,
là cho thấy mình coi trọng bữa tiệc của Chúa.
Chúng ta phải thường xuyên tự hỏi
mình có mặc y phục lễ cưới không?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con biết con,
xin cho con biết Chúa.
Xin cho con chỉ khao khát một mình Chúa,
quên đi chính bản thân,
yêu mến Chúa và làm mọi sự vì Chúa.
Xin cho con biết tự hạ,
biết tán dương Chúa và chỉ nghĩ đến Chúa.
Ước gì con biết hãm mình và sống trong Chúa.
Ước gì con biết nhận từ Chúa
tất cả những gì xảy đến cho con
và biết chọn theo chân Chúa luôn.
Xin đừng để điều gì quyến rũ con, ngoài Chúa.
Xin Chúa hãy nhìn con, để con yêu mến Chúa.
Xin Chúa hãy gọi con, để con được thấy Chúa.
Và để con hưởng nhan Chúa đời đời. Amen.
(Thánh Âu-Tinh)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J