(10.12.2023 – Chúa Nhật Tuần 2 Mùa Vọng, năm B) Người dọn đường

Phúc Âm: Mc 1, 1-8

“Hãy dọn đường Chúa cho ngay thẳng”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khởi đầu Phúc Âm của Ðức Giêsu Kitô Con Thiên Chúa. Như có lời Tiên tri Isaia chép rằng: Ðây Ta sai Thiên Thần của Ta đến trước mặt ngươi để dọn đường cho ngươi. Có tiếng kêu trong hoang địa rằng: “Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng”.

Gioan Tẩy Giả xuất hiện trong hoang địa, rao giảng phép rửa sám hối cầu ơn tha tội. Dân cả miền Giuđêa và Giêrusalem tuôn đến với người, thú tội và chịu phép rửa trong sông Giođan.

Lúc đó Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da thú, ăn châu chấu và uống mật ong rừng. Người rao giảng rằng: “Ðấng đến sau tôi, quyền năng hơn tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi dây giày Người. Phần tôi, tôi lấy nước mà rửa các ngươi, còn Ngài, Ngài sẽ rửa các ngươi trong Chúa Thánh Thần”.

Ðó là lời Chúa.

Suy niệm:

Ðể chuẩn bị cho Con của Ngài đến trần gian,
Thiên Chúa cần nhiều người dọn đường trong dòng lịch sử.
Người nổi bật nhất là ông Gioan.
Gioan là nhịp cầu thân thương
để Ðức Kitô đến gặp dân Ngài,
và để dân Ngài đón nhận Ðức Kitô cứu thế.
Ông đã quen biết cả đôi bên
và ông hạnh phúc được làm người phù rể
cho đám cưới giữa Ðức Kitô và dân được tuyển chọn.
Thời nào Thiên Chúa cũng cần những sứ giả,
những người dọn đường, những Gioan mới.
Ðó là sự khiêm tốn muôn thuở của Thiên Chúa,
Ngài chẳng bao giờ đường đột đến với con người.
Hôm nay, Ðức Kitô muốn đi vào thế giới của bạn:
đất nước, gia đình, trường học, nơi làm việc, bạn bè…
Ngài cần bạn làm người giới thiệu.
Nhờ bạn, Tin Mừng được khởi đầu nơi một ai đó,
như xưa Tin Mừng đã được khởi đầu nhờ Gioan.

Chúng ta cần ngắm nhìn lối sống của Gioan.
Ông sống độc thân trong hoang địa,
ăn châu chấu và mật ong rừng,
mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da.
Lối sống khắc khổ ấy đã trở nên một dấu hỏi.
Gioan đã chọn lối sống phù hợp với lời ông giảng.
Khi Ông kêu gọi mọi người dọn tâm hồn
để đón Ðấng quyền thế hơn ông,
thì chính ông đã sống như con đường thẳng.
Khi Ông mời gọi người ta sám hối,
thì chính đời ông đã mang nét sám hối rồi.
Bởi thế tiếng gọi của ông có sức thu hút mãnh liệt.
Biết bao người từ khắp nơi kéo đến với ông,
để khiêm tốn thú tội và chịu phép rửa,
nhằm chuẩn bị đón Ðấng Mêsia sắp đến.

Gioan luôn ý thức mình là người dọn đường,
sửa một con đường thẳng cho Đấng đến sau.
Khi ông được nổi tiếng trong cả nước,
Gioan vẫn chưa bao giờ mất đi lòng khiêm nhượng.
Ông vẫn coi mình không đáng cởi quai dép cho Đấng ấy.
Ông coi phép rửa của ông chỉ là phép rửa trong nước,
còn Phép rửa của Đấng ấy là phép rửa trong Thánh Thần.
Rõ ràng có một khoảng cách diệu vợi giữa ông với Đấng ấy.
Sự thánh thiện của Gioan nằm ở chỗ ông không tìm mình,
không để cái tôi của mình át cái tôi của Đấng Mêsia.

Hôm nay chúng ta không thể vào hoang địa như Gioan,
cũng không thể ăn mặc như ông.
nhưng chắc chắn để làm chứng cho Ðức Kitô hôm nay,
chúng ta không thể sống y như mọi người.
Lắm khi chúng ta phải từ khước
một cuộc sống dễ dãi, tiện nghi, thoải mái,
để tìm kiếm một cái gì sâu xa hơn, ý nghĩa hơn.
Không phải chúng ta thích lập dị,
nhưng ơn gọi Kitô hữu
đòi chúng ta dám lội ngược dòng với thế gian,
dám sống một cách khác thường
trong chính cuộc sống bình thường của ta.

Làm sao chúng ta có sức thu hút như Gioan
để đưa con người hôm nay đến gặp Chúa?
Chúng ta phải thay đổi lối sống mình như thế nào,
để người ta tin được lời chúng ta rao giảng?
Ðức Kitô hôm nay
vẫn cần những người dọn đường tuyệt vời như Gioan.

Cầu Nguyện

Lạy Chúa Giêsu,
sám hối không phải là điều dễ dàng,
bởi lẽ chúng con không đủ khiêm tốn
để nhận mình lầm lỗi.

Chúng con ngỡ ngàng
khi thấy Chúa là Đấng vô tội
mà lại đứng chung với các tội nhân,
chờ Gioan ban phép Rửa.

Chúa đã muốn nên bạn đồng hành
với phận người mỏng dòn yếu đuối chúng con.

Xin cho chúng con biết thường xuyên điều chỉnh
lối nghĩ và lối sống của mình,
tỉnh táo để khỏi rơi vào ảo tưởng,
thành thật để khỏi tự dối mình.

Ước gì Chúa ban cho chúng con ơn hoán cải,
dám đi đến những hành động cụ thể,
và chấp nhận những cắt tỉa đớn đau.
Nhưng xin đừng quên ban cho chúng con
niềm vui của Giakêu,
hạnh phúc vì được tự do và được yêu mến.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J