Phúc Âm: Lc 5, 1-11
“Các ông đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, dân chúng chen nhau lại gần Ðức Giêsu để nghe lời Thiên Chúa, lúc đó Người đứng ở bờ hồ Giênêsarét. Người trông thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ; những người đánh cá đã ra khỏi thuyền và họ đang giặt lưới. Người xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Người xin ông đưa ra khỏi bờ một chút. Rồi Người ngồi trên thuyền, giảng dạy dân chúng. Vừa giảng xong, Người bảo ông Simon rằng: “Hãy đẩy thuyền ra chỗ nước sâu, và thả lưới bắt cá”. Ông Simon thưa Người rằng: “Thưa Thầy, chúng con đã cực nhọc suốt đêm mà không được gì hết; nhưng vì lời Thầy, con sẽ thả lưới”. Các ông đã thả lưới và bắt được rất nhiều cá; lưới các ông hầu như bị rách. Bấy giờ các ông làm hiệu cho các bạn đồng nghiệp ở thuyền bên cạnh đến giúp đỡ các ông. Những người này tới, họ đổ cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi những thuyền chở nặng gần chìm.
Thấy thế, ông Simon sụp lạy dưới chân Chúa Giêsu và thưa Người rằng: “Lạy Chúa, xin Chúa hãy tránh xa con, vì con là người tội lỗi”. Ông kinh ngạc và tất cả mọi người ở đó với ông cũng kinh ngạc trước mẻ cá mà các ông vừa mới bắt được; cả ông Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, bạn đồng nghiệp với ông Simon cũng thế. Nhưng Chúa Giêsu phán bảo ông Simon rằng: “Ðừng sợ hãi: từ đây con sẽ là kẻ chinh phục người ta”. Bấy giờ các ông đưa thuyền vào bờ, và đã từ bỏ mọi sự mà đi theo Người.
Ðó là lời Chúa.
BÀI 1: CHÈO RA CHỖ NƯỚC SÂU
Suy Niệm
Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Si-môn.
Cuộc sống tôi coi như đã ổn định,
vì tôi có nhà, có thuyền, có vợ, có nghề.
Tôi nghĩ cuộc sống của tôi có nhiều người mơ ước.
Như một sự tình cờ, Thầy Giêsu giảng cho đám đông
gần chỗ đậu hai chiếc thuyền của tôi và các bạn.
Dân chúng chen lấn nhau dữ quá,
vì ai cũng muốn lại gần Thầy để nghe cho rõ hơn.
Thầy nghĩ ra cách giải quyết là lên thuyền của tôi,
và xin tôi chèo thuyền xa bờ một chút,
rồi từ thuyền, Thầy giảng vọng vào cho dân.
Giảng xong, Thầy bảo tôi:
“Anh chèo ra chỗ nước sâu, và các anh hãy thả lưới bắt cá.”
Thú thật, tôi có nhiều lý do để từ chối,
dù tôi đã chứng kiến sức mạnh quyền uy nơi lời của Thầy.
Chỉ cần nói một lời, Thầy đã đuổi quỷ ô uế ở hội đường
và đã chữa cho bà mẹ vợ của tôi bị sốt (Lc 4,31-41).
Nhưng tôi ngần ngại chưa muốn vâng lời Thầy
vì ngư phủ chúng tôi đều biết: ban đêm mà không có cá
thì đánh cá ban ngày là hoàn toàn vô ích.
Hơn nữa, chúng tôi cần nghỉ ngơi sau một đêm vất vả,
lưới đã được giặt và đem phơi cho khô…
“Nhưng vâng lời Thầy, con sẽ thả lưới.”
Tôi quyết định cứ vâng lời Thầy, cứ tin vào lời Thầy,
vượt lên trên kinh nghiệm và sự mệt mỏi của thân xác.
Chúng tôi đã ra xa bờ, đến chỗ nước sâu, và thả lưới.
Không dám hy vọng nhiều về một mẻ cá giữa ban ngày.
Nhưng thật bất ngờ và dễ dàng,
chúng tôi có được mẻ cá trong mơ.
Hai thuyền đầy ắp cá, gần chìm, mà lưới không rách.
Tôi không hiểu tại sao tôi lại không vui sướng vì mẻ cá,
dù mẻ cá này có thể giúp chúng tôi sống một thời gian.
Tôi chỉ thấy bàng hoàng, ngây ngất về chuyện xảy ra.
Một mẻ cá kinh khủng khi cả đêm không được con nào.
Bỗng nhiên tôi nghĩ đến người đã bảo chúng tôi đánh cá.
Người ấy là ai? Lời của Người ấy đã đem lại mẻ cá này.
Đây không phải là người thường.
Tôi thấy nơi Thầy Giêsu có quyền uy của Thiên Chúa.
Điều đó khiến tôi sụp lạy Thầy và kêu lên: “Lạy Chúa!”
Tôi cảm thấy sự linh thánh bừng sáng nơi Thầy,
và sự yếu đuối tội lỗi nơi chính con người mình.
Chính khi tôi xin Thầy tránh xa tôi, thì thầy kéo tôi lại.
Thầy bảo tôi đừng sợ, và mời gọi tôi cộng tác:
“Từ nay trở đi, anh sẽ đi đánh bắt con người.”
Như thế là cuộc đời tôi, vốn đang ổn định,
bây giờ được lật sang một trang mới.
Từ đánh bắt cá thành đánh bắt người.
Mối bận tâm của tôi là làm cho con người được sống.
Nhiều người nghĩ bỏ mọi sự để theo Thầy Giêsu là dễ.
Thật ra theo Thầy là bước vào sự chông chênh, bấp bênh.
Những chỗ dựa tinh thần như gia đình, họ hàng bị sụp đổ.
Chẳng còn chỗ dựa vật chất như nghề nghiệp, ruộng nương.
Cũng chẳng còn thú vui khi cùng nhau ra khơi đánh cá.
Bù lại, chúng tôi biết mình đang đi theo Đấng nào,
Đấng có lời ban sự sống vĩnh cửu.
Tôi là Si-môn, một người tội lỗi, sau này còn chối Chúa,
Nhưng Chúa vẫn chọn tôi và cho tôi đi theo Ngài.
Tôi không hối hận khi đã đồng ý đi theo mãi.
Chắc các bạn cũng được gọi như tôi để làm môn đệ Ngài.
Không nhất thiết phải bỏ gia đình, nghề nghiệp như tôi,
nhưng chắc chắn phải bỏ những gì chống lại ý Chúa.
Cầu Nguyện
Lạy Chúa, con cám ơn Chúa
về tất cả những điều Chúa đòi hỏi nơi con trong suốt cuộc đời.
Chúc tụng Chúa về thời đại con đang sống.
Chúc tụng Chúa về những giờ phút sướng vui
và những ngày tủi thân buồn bã.
Chúc tụng Chúa về cả những gì
Chúa đã không cho con được hưởng.
Lạy Chúa, xin đừng sa thải
người tôi tớ bất xứng và lười biếng của Chúa đây.
Ôi lạy Chúa khôn ngoan, nhân hậu và yêu thương,
xin đừng đuổi con xa Chúa.
Xin giữ con để con luôn phụng sự Chúa trong suốt đời con.
Xin giữ con để con phục vụ bất cứ điều gì Chúa muốn.
Dù khi mỏi mệt, dù khi chán chường,
con xin Chúa vẫn luôn kiên nhẫn,
để không bao giờ mỏi mệt về con,
và giữ con luôn luôn phụng sự Chúa.
Xin Chúa đến giúp con,
ban cho con ơn bắt đầu và lại bắt đầu,
cho con biết cậy trông
cả những khi cùng đường tuyệt vọng,
cho con tin chắc rằng Chúa sẽ thắng,
một chiến thắng huy hoàng nơi con.
(Karl Rahner)
BÀI 2: DỰA VÀO LỜI THẦY
Suy Niệm
Simon là một giáo dân, có gia đình, có nghề nghiệp.
Cuộc đời ông tưởng như chẳng thể nào đổi thay.
Vậy mà ông ngư phủ bộc trực và ít học này
lại lọt vào cặp mắt của Ðức Giêsu.
Ngài đã từng đến nhà chữa bệnh cho bà mẹ vợ của ông.
Chắc ông cũng đã có lần nghe Ngài giảng
và thấy một số phép lạ Ngài làm.
Ðôi bên đã quen biết nhau qua nhiều mối liên hệ đời thường,
nên Ðức Giêsu rất tự nhiên xuống thuyền của Simon,
và từ thuyền, Ngài giảng cho đám đông lời Thiên Chúa.
Khi giảng xong, Ngài bảo ông thả lưới chỗ nưóc sâu.
Ðây thật là một thách đố lớn cho Simon.
Kinh nghiệm dân chài cho ông biết nếu đêm không có cá
thì đánh cá ban ngày cũng uổng công.
Vả lại ông và các bạn đã mệt nhoài sau một đêm vất vả.
Lưới đã được giặt và đem phơi…
Nhưng Simon còn có một kinh nghiệm khác,
kinh nghiệm về sức mạnh của Lời Ðức Giêsu.
Lời đầy uy quyền, lời đuổi được ma quỷ, lời chữa cho mẹ vợ ông.
Thế nên, giờ đây ông dám dựa vào lời Thầy mà thả lưới.
Mẻ cá sau đó là lời đáp của Thầy trước niềm tin của ông.
Ðiều mà ông đã vất vả tìm kiếm thì không gặp
Còn khi chẳng cố gắng mấy thì lại được dư tràn.
Tràn trề dư dật là dấu hiệu của bàn tay Thiên Chúa.
Qua mẻ cá kinh khủng, Ðức Giêsu tỏ mình cho ông.
Ngài cho ông gặp Ngài và gặp bản thân mình.
Chính lúc đó ông cảm được khoảng cách xa vời vợi
giữa mình với Chúa.
Ông thú nhận mình là tội nhân trước mặt Ðấng Thánh.
Nhưng khi ông muốn Ngài tránh xa ông,
thí Ngài lại đến gần ông để trao sứ mạng.
Ngài mở đời ông sang một trang mới:
“Từ nay, anh sẽ bắt sống người ta.”
Không phải bắt để làm chết,
nhưng bắt để đưa vào cuộc sống mới.
Simon đã trải qua một chuỗi kinh nghiệm với Ðức Giêsu:
kinh nghiệm quen biết, kinh nghiệm bị thách đố trong niềm tin,
kinh nghiệm thấy Chúa tỏ mình mình chói lòa qua mẻ cá lạ,
kinh nghiệm được gọi và kinh nghiệm đáp trả.
Kinh nghiệm trước dẫn đến kinh nghiệm sau.
Gặp Ðức Giêsu là bước vào một cuộc đối thoại.
Chỉ cần đứt một mắt xích là tương quan đổ vỡ.
Simon cứ lớn dần lên sau mỗi bước của lòng tin.
Tin đòi vượt trên lối suy luận thông thường,
vượt trên kinh nghiệm, vượt trên mệt mỏi của xác thân.
Tin đòi tôi ra khơi buông lưới thêm một lần nữa.
Tin đòi tôi bỏ lại tất cả để theo Chúa.
Bỏ tất cả là đặt tất cả dưới Chúa
và sử dụng tất cả trong Ngài.
Hôm nay, Ðức Giêsu vẫn cần các giáo dân cộng tác.
Tôi có dám bước vào chuỗi kinh nghiệm như Simon không?
Gợi Ý Chia Sẻ
1. Có nhiều người đi lễ, nhưng ít người nghe được tiếng mời gọi cộng tác của Ðức Giêsu. Bạn có thấy vai trò quan trọng của giáo dân trong Hội Thánh không? Họ có thể làm gì và phải làm gì?
2. Cuộc đời Kitô hữu của bạn có những đêm vất vả mà không được gì. Bạn đã làm gì để giữ vững
niềm tin trong giai đoạn ấy?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa,
chúng con không hiểu tại sao Chúa chọn Simon,
một người đánh cá ít học và đã lập gia đình,
để làm vị Giáo Hoàng đầu tiên của Giáo Hội.
Chúa xây dựng Giáo Hội
trên một tảng đá mong manh,
để ai nấy ngất ngây trước quyền năng của Chúa.
Hôm nay Chúa cũng gọi chúng con
theo Chúa, sống cho Chúa,
đặt Chúa lên trên mọi sự:
gia đình, sự nghiệp, người yêu.
Chúng con chẳng thể nào từ chối
viện cớ mình kém đức kém tài.
Chúa đưa chúng con đi xa hơn,
đến những nơi bất ngờ,
vì Chúa cần chúng con ở đó.
Xin cho chúng con một chút liều lĩnh của Simon,
bỏ mái nhà êm ấm để lên đường,
hạnh phúc vì biết mình đang đi sau Chúa. Amen.
BÀI 3: TỪ NAY ANH SẼ BẮT NGƯỜI
Suy Niệm
Chẳng ai ngờ cuộc đời Simon có thể chuyển hướng.
Ông đã có nghề nghiệp ổn định và đã lập gia đình.
Thế giới của ông là hồ Ghênêxarét,
là những con cá quẫy đuôi trong lưới,
là gia đình cần phải chăm nom.
Ông yêu vợ con, ông yêu biển cả.
Chúa đã đặt ông vui sống trong thế giới ấy,
nên chỉ có Ngài mới có thể kéo ông ra,
và bất ngờ đưa ông vào một thế giới mới,
một đại dương bao la hơn nhiều,
một gia đình rộng lớn hơn vạn bội.
Chỉ Chúa mới có thể
làm trái tim ông say mê một Ai khác,
yêu một Ai đó hơn những người ông đã từng yêu.
Ðức Giêsu đã đến với Simon thật tự nhiên.
Ngài chọn thuyền của ông làm nơi giảng dạy.
Sau đó Ngài mời ông thả lưới bắt cá,
Simon có nhiều lý do để khước từ.
Ông có thể nhân danh kinh nghiệm của mình
để thấy tốt hơn nên chờ dịp khác,
hay nại lý do mệt mỏi, sau một đêm ra khơi.
Nhưng Simon đã vâng lời, chỉ vì tin Lời Thầy Giêsu,
Lời đầy quyền uy, Lời trừ được quỷ (Lc 4,30).
Lời mạnh mẽ đã chữa cho mẹ ông khỏi bệnh (4,39).
Mẻ cá lạ lùng, mẻ cá chỉ có trong mơ.
Mẻ cá làm Simon run rẩy nhận ra mình tội lỗi,
và nhận ra Ðấng ở gần bên.
Mẻ cá bất ngờ mở đường cho một lời mời gọi mới:
“Ðừng sợ, từ nay anh sẽ thành kẻ bắt người.”
Simon lại có nhiều lý do hơn để từ chối.
Chuyện gia đình bề bộn, tương lai bấp bênh.
Kẻ quen bắt cá đâu có khả năng bắt người.
Kẻ tội lỗi đâu xứng với sứ mạng.
Nhưng một lần nữa, Simon dám tin vào Lời Chúa,
để cho Chúa tự do lôi kéo mình.
Ông đã bỏ lại bao điều ông yêu mến.
Khi bỏ lại hai thuyền đầy cá,
ông tin rằng những mẻ cá mới đang đợi ông.
Chúa vẫn gọi tôi ra khỏi lối mòn quen thuộc,
khỏi những điều tưởng như không thể đổi.
Tôi có sẵn sàng lên đường theo Ngài không?
Gợi Ý Chia Sẻ
1. Nghe theo tiếng Chúa, buông lưới và gặt hái được một kết quả không ngờ: có khi nào trong đời, bạn có một kinh nghiệm tương tự như kinh nghiệm của Simon không?
2. Theo ý bạn, để sống cho tha nhân, điều gì là khó bỏ hơn cả?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa,
chúng con không hiểu tại sao Chúa chọn Simon,
một người đánh cá ít học và đã lập gia đình,
để làm vị Giáo Hoàng đầu tiên của Giáo Hội.
Chúa xây dựng Giáo Hội
trên một tảng đá mong manh,
để ai nấy ngất ngây trước quyền năng của Chúa.
Hôm nay Chúa cũng gọi chúng con
theo Chúa, sống cho Chúa,
đặt Chúa lên trên mọi sự:
gia đình, sự nghiệp, người yêu.
Chúng con chẳng thể nào từ chối
viện cớ mình kém đức kém tài.
Chúa đưa chúng con đi xa hơn,
đến những nơi bất ngờ,
vì Chúa cần chúng con ở đó.
Xin cho chúng con một chút liều lĩnh của Simon,
bỏ mái nhà êm ấm để lên đường,
hạnh phúc vì biết mình đang đi sau Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ