Nhận ra ơn Chúa (Bài giảng Chúa nhật XXVIII thường niên năm C)

cn28tncLời Chúa hôm nay muốn nhắn nhủ chúng ta, hãy luôn biết nhận ra ơn Chúa, để dâng lời cảm tạ và tôn vinh Đấng cao cả. Tạ ơn Chúa vừa là bổn phận của chúng ta, vừa là điều kiện để Chúa tiếp tục ban ơn lành.
Con người hiện hữu trên trái đất, dù tin Chúa hay không, vẫn sống trong tình yêu thương ngập tràn của Ngài. Đời sống nhân sinh cần Chúa như thân xác cần hơi thở, như trái đất cần nước mưa, như cây cỏ cần ánh mặt trời. Cũng như mặt trời luôn hiện hữu, dù người khiếm thị không nhìn thấy, Thiên Chúa luôn hiện diện, dù người vô tín không nhận ra. Tuy vậy, dù nhận ra hay không thì Ngài vẫn đang hiện diện giữa chúng ta để chúc lành và dẫn dắt chúng ta trên mọi nẻo đường trần gian.

Lời Chúa hôm nay giới thiệu với chúng ta hai cá nhân, dù là “người ngoại”, đã nhận ra tình thương và quyền năng của Chúa, đồng thời dâng lời tôn vinh cảm tạ Ngài.
Trường hợp thứ nhất là một vị tướng của Syria, tên là Naaman. Ông bị bệnh phong cùi, tìm thầy kiếm thợ mãi không khỏi. Ấy vậy mà khi đến với Ngôn sứ Elisê, chỉ đơn giản là tắm dưới dòng nước sông Giordan của Israen, ông đã được sạch. Thoạt đầu, khi nghe đề nghị của vị ngôn sứ, ông tỏ ra khó chịu, vì cách thức chữa bệnh quá đơn giản, không có sức thuyết phục. Nhưng sau đó, ông đã nhận ra, ông được chữa lành không phải là do thuốc trần gian, mà nhờ thuốc thiêng liêng. Ông không thiếu gì tiền bạc, nhưng bệnh của ông đã được chữa khỏi không phải nhờ tiền bạc và tài năng con người. Chính Thiên Chúa đã chữa lành ông, khởi đi từ niềm tin của ông qua việc chấp nhận dìm mình xuống dòng sông, theo lệnh truyền của vị ngôn sứ. Nhận ra quyền năng của Thiên Chúa, ông đã xin đất chở về quê hương để tôn thờ Ngài.

Người thứ hai là người cùi ở Samaria. Chúa Giêsu không nói với chúng ta chín người kia là người Do Thái hay dân ngoại, nhưng người duy nhất trở lại tôn vinh Thiên Chúa là người xứ Samaria. Dưới cái nhìn của người Do Thái, người Samaria là những người vô thần. Cả mười người cùi đều được chữa lành, nhưng duy nhất mình anh ta trở lại để nói lời cám ơn và tôn vinh quyền năng của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Giêsu. Có lẽ chín người kia đã quá vui mừng khi được chữa lành, hoặc quá vô tâm không nhận ra nhờ đâu mà mình được lành sạch. Dù vì lý do nào đi nữa, thì việc quên lãng người đã làm ơn cho mình là một điều đáng trách.

Mỗi chúng ta trong cuộc sống hằng ngày, có nhận ra những điều tốt lành Chúa ban, thông qua những biến cố hoặc những người đang sống xung quanh? Nhiều người cho rằng những điều tốt lành ấy là do ngẫu nhiên ta nhận được, chứ không phải do tình thương của Thượng Đế. Lời Chúa hôm nay muốn nhắn nhủ chúng ta, hãy luôn biết nhận ra ơn Chúa, để dâng lời cảm tạ và tôn vinh Đấng cao cả. Tạ ơn Chúa vừa là bổn phận của chúng ta, vừa là điều kiện để Chúa tiếp tục ban ơn lành.

Chân thành cám ơn Chúa vì những điều tốt lành Ngài ban, chúng ta cũng biết nói lời cám ơn nhau. Cuộc sống vắng tiếng cám ơn sẽ trở nên khô khan, buồn tẻ, và sẽ biến con người thành những cỗ máy di động. Cám ơn không phải là hèn hạ, phụ thuộc như một thời nhiều người lầm tưởng. Con người sống ở đời phụ thuộc và liên đới với nhau. Người nông dân mua vải của người thợ dệt. Nguời thợ dệt mua nông sản của người nông dân. Sự trân trọng công lao và việc làm của người khác là biểu hiện của người có văn hóa và có nghĩa có tình. Lời cám ơn đối với những người cùng chung sống không chỉ thể hiện qua lời nói, nhưng còn là sự cảm thông, tình liên đới và bao dung.

Tạ ơn Chúa khi gặp điều may lành, người tín hữu còn biết dâng lời cảm tạ Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, ngay cả khi gặp khó khăn thử thách, vì họ xác tín rằng Chúa luôn muốn những điều tốt đẹp cho những ai yêu mến Ngài. Thánh Phaolô đã khuyên người môn sinh của mình là ông Timôthê hay luôn kiên tâm chịu đựng và phó thác vào tình thương của Chúa. Thánh nhân viết thư này từ trong tù, lúc bị xiềng xích, mà vẫn lạc quan hy vọng và tin tưởng vào Chúa, là Đấng trung thành. Trong xiềng xích tù đầy, thánh nhân vẫn nhận ra ơn của Chúa ban và đón nhận chiu đựng tất cả, vì lòng mến Chúa (Bài đọc II).

Lạy Chúa, xin mở mắt tâm hồn chúng con, để chúng con biết chiêm ngưỡng những điều kỳ diệu Chúa làm cho nhân loại, và để chúng con nhận ra tình thương bao la hải hả của Chúa, xuyên qua những điều kỳ diệu ấy. Amen.

+Gm. Giuse Vũ Văn Thiên